Hai tròng mắt hắn trong trẻo rõ ràng trong đó vẫn còn vương chút ngây ngô của tuổi thiếu niên. Giờ phút này phản chiếu lại cảnh trời xanh vừa được mưa gột sạch, mặt trời mới ló rạng cửa sổ bằng gỗ óc chó màu sẫm ánh lên sắc nắng còn có người đang dựa lưng vào cửa sổ nhìn thẳng về phía mình, chờ mong một câu trả lời của mình.
“Đi.” Hà Tự Phi nói, “Từ khi tới quận thành tới giờ, ta còn chưa đặt chân đến kênh đào thành tây.”
Trước lúc vào thành, hắn vốn định đến kênh đào để tìm hiểu phong tục nơi này. Nhưng sau khi thi viện kết thúc lại bận rộn suốt ba ngày trời trong phòng để khắc gỗ, rồi lại phải gấp rút bổ lại thời gian đọc sách còn thiếu thế là không còn tâm trí để đi đây đó.
Hôm nay vừa vặn hắn đã hoàn thành phần đọc sách định ra từ trước lại đúng lúc qua giờ Mùi, thêm vào đó là lời mời của Hà huynh, đương nhiên là nên đi.
Kiều Ảnh theo Hà Tự Phi về khách điếm cất Thư Lam khi hai người vừa ra tới cửa thì gặp Vương Sạn, Trần Khang cùng một người khác. Hiển nhiên là ba người họ cũng thấy trời vừa tạnh mưa nên tính ra ngoài dạo một chuyến.
Vương Sạn thấy Hà Tự Phi đi cùng Yến Tri Hà, lập tức ánh mắt sáng rỡ, thoáng hé miệng như thể muốn mời hai người cùng đi.
Kiều Ảnh cũng nhận ra thiếu niên kia sắp lên tiếng, trong lòng thầm rủa cái vận số xui xẻo của mình, thế nào mà vào giờ phút này cũng đụng phải bạn đồng môn của Tự Phi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play