Lão sư bên kia cũng giống như thế.
Không thể gửi thư không có nghĩa là không thể để thư lại trong nhà. Hà Tự Phi không khỏi thoáng cảm thấy mất mát. Hắn đem bản quy hoạch cất kỹ, rồi tự mình ra ngoài múc nước đem thư phòng đã phủ bụi hơn hai mươi ngày chùi rửa một phen.
Tro bụi không còn, liền có phần sinh khí.
Vừa hay lúc ấy cơm canh cũng đã được chuẩn bị xong, Hà Tự Phi rửa tay sau đó ra ngoài dùng bữa.
Người ra đón vẫn là vị gã sai vặt ban nãy chỉ là có lẽ bởi vì câu nói cuối cùng kia nên sắc mặt hắn có chút ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt Hà Tự Phi.
Hà Tự Phi lại dần dần ngẫm ra ý tứ bên trong lão sư của hắn vốn không phải không muốn để thư lại rất có thể là vì có người của triều đình phái theo dõi hắn cho nên lão sư không muốn để lộ ra quan hệ thân thiết mới thuận miệng dặn dò gã sai vặt vài câu.
Rốt cuộc, lời như “sau khi trở về sẽ kiểm tra” nếu do người thân truyền hoặc trưởng bối dặn dò thì là lẽ thường. Nhưng để một hạ nhân truyền lại lời ấy với thiếu gia thì quả thực có phần thất lễ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play