Tân hoàng vừa mới đăng cơ thánh chỉ ân khoa còn chưa truyền xuống vậy mà Hà Tự Phi đã nói cho cậu biết chuyện ấy hiển nhiên là coi cậu như “người một nhà”.
Kiều Ảnh nói: “Toán học ta không giỏi lắm, từ nhỏ đã không mấy thích thứ này. Bất quá chờ ngươi thi xong viện thí, thì đến thi Hương, thi Hội, thi Đình đều sẽ có đề về dân sinh và luật pháp đến lúc đó... nếu có duyên, ta vẫn sẽ cùng ngươi biện luận.”
Cậu thẳng thắn thừa nhận bản thân không đủ.
Tư duy của cậu thiên về phát tán, luôn nghĩ đến đâu nói đến đó không kín đáo được như Tự Phi. Nhưng cậu học rộng hiểu nhiều sở học cực kỳ quảng bác khi nhìn vấn đề thường có thể tự mở ra một lối nói lý thì cũng không rơi vào thế hạ phong.
Hà Tự Phi chớp mắt, động tác chậm hơn nửa nhịp, đáp: “Ta định sớm ngày vượt qua kỳ thi Hương, vào kinh tìm Yến huynh.”
Ngón tay đang thả bên người của Kiều Ảnh khẽ run một chút, rất nhanh lại dừng lại không để ai nhìn ra chút manh mối nào.
Tuy Hà Tự Phi nói rằng chuẩn bị tính khoa cho kỳ viện thí tám tháng sau nhưng rõ ràng hắn đã từng nghiên cứu từ trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT