Hơn nữa, điều quan trọng nhất là sau khi nhận ra, Tự Phi hiền đệ cũng không tỏ ra chán ghét cũng không nhấn mạnh kiểu người đọc sách “một ngày tính từ giờ Dần”, mà chỉ lặng lẽ chờ cậu cùng ăn sáng.
Cảm giác được quan tâm được dung túng như vậy khiến vành tai Kiều Ảnh đỏ lên cậu vội dùng phấn che đi vết ửng hồng kia rồi nhanh chóng xuống lầu.
Bến đò trong thành phủ Hành Sơn có hơn mười cây liễu, lúc này dưới những tán liễu từng nhóm học trò đang tụ tập cùng thư rương và hành lý.
Phía Hà Tự Phi có bảy người tất cả.
Một thanh niên ngắt vài nhánh liễu, lần lượt đưa cho ba người nhóm Lục Anh: “Tiễn biệt bằng hữu...”
Hà Tự Phi đáp: “Gặp lại nhau sau nửa tháng chứ?”
Không khí vốn có phần buồn bã bị câu nói này của hắn xua tan không ít, Lục Anh đầu tiên bật cười, vung vẩy cành liễu trong tay: “Vẫn là Tự Phi huynh nói đúng chúng ta cũng đâu phải chia xa lâu, chờ có kết quả kỳ thi phủ chẳng phải lại tụ họp ở Mộc Thương huyện sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT