Bộ dạng làm nũng trẻ con thế này, cộng thêm khuôn mặt non nớt còn vương nét bầu bĩnh, nào còn chút dáng vẻ bức người như khi ở yến tiệc nữa. Nhìn vào lại càng thấy giống như Thời Quốc công đang ỷ già ăn hiếp trẻ con vậy.
Chỉ có điều, thằng nhóc này miệng cũng thật độc, nói gì mà “chỉ lo cãi nhau với Quốc Công nên mệt và đói”, nghe như thể cãi nhau xong còn thiệt thòi, uất ức lắm ấy.
Nói đi cũng phải nói lại, người ta chửi xong Thời Quốc công mà vẫn bình yên rút lui, thực sự cũng hao tâm tổn sức, bảo mệt cũng là hợp lý thôi.
Triệu Kính Uyên đưa tay che miệng, cố giấu nụ cười, Trương Cảnh với Ngô Chính thì cố nhịn cười đến đỏ cả mặt. Chủ yếu là không dám cười thành tiếng, cười ra thì quá không nể mặt Thời Quốc công rồi. Người ta là Cảnh Trần, có thể đắc tội với Thời Quốc công, bọn họ thì vẫn nên biết điều, đừng châm thêm dầu vào lửa.
Tống Cảnh Mậu chắp tay cười nói với mọi người:
“Vương gia, Trương đại nhân, Ngô đại nhân, chi bằng cùng đi đến Thượng Thiện Lâu uống vài chén? Cảnh Trần vừa mới cho người ủ một loại rượu mới, thần tiên tửu cũng không bằng.”
Trương Cảnh và Ngô Chính đều là người thích rượu, vừa nghe đến rượu ngon hơn cả thần tiên tửu, lập tức tỉnh táo hẳn, cười ha hả:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT