11
Khi tiếng bước chân của Triệu Tinh Vũ dần xa, Tống Ngọc từ từ nới lỏng vòng tay, gương mặt cậu ửng lên màu đỏ bất thường. 
Chiếc áo khoác đen chỉnh tề mọi khi nay bị tôi túm đến nhăn nhúm. 
Không cần soi gương, tôi cũng biết tình trạng của mình lúc này chắc còn thảm hơn. 
Tôi bỗng nhớ đến đáng vẻ cậu khi chơi cờ, ánh mắt cậu luôn dán chặt vào bàn cờ như thể đó là một hồ đen, hút cạn mọi ánh sáng xung quanh. 
“Chi Chi, vừa nãy em có làm chị sợ không?” 
Tôi gật đầu rồi lại lắc đầu, không giấu được vẻ lo lắng: “Tôi nghe thầy nói, thuốc em uống có tác dụng phụ lớn. Dạo này em chuẩn bị thi đầu mà ngừng thuốc, có ổn không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play