Cậu ta cảm thấy, ánh mắt của tiểu tiên nữ sạch sẽ như vậy, hoàn toàn không giống tiểu trà xanh trong miệng của Kỷ Lâm Bạch.
Cố Căng không tiếp lời, mà nhẹ tay lắc ly rượu hỏi: “Bên kia xử lý đến đâu rồi?”
Tô Dã biết Cố Căng hỏi về chuyện gì, sắc mặt có chút nghiêm túc: “Lão đại yên tâm, trong khoảng thời gian ngắn thì bọn họ không tìm được đồ vật ở Cẩm Thành này đâu.”
Nói đến đây cậu ta lại khen ngợi Cố Căng: “Vẫn là lão đại cơ trí vô song, đám ngu xuẩn đó cũng không ngờ được lão đại sẽ đặc biệt tới Lương Thành bẫy bọn họ một vố, lại xuất hiện trước mặt Cố Triệu Minh, làm Cố Triệu Minh hoài nghi thân phận của chị, rồi lợi dụng thân phận thiên kim thật của Cố gia mà quang minh chính đại ở Cẩm Thành.”
Cố Căng hơi nghiêng người dựa vào cửa sổ, “Cũng không giấu được tất cả mọi người, vị kia của Tiêu gia không phải đã từ đến đô tới Cẩm Thành rồi sao? Có điều là, anh ta phải uổng công đến đây rồi.”
Tô Dã có chút kinh ngạc, không ngờ vị kia tự mình tới đây, nhưng nghe Cố Căng nói lại nhẹ nhàng thở ra: “Lão đại nói đúng, đồ vật kia cuối cùng thì cũng ở trong tay của chị mà thôi.”
Ra khỏi Cẩm Ương Hiên, Cố Dạng vẫn như cũ tràn đầy áy náy nhìn mu bàn tay của Phong Quyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT