“Đinh đinh đinh đinh.” Âm thanh máy móc vang lên trong đầu.
Là âm thanh hệ thống nhắc nhở người đọc đánh thưởng.
Bình thường đám người đọc chỉ theo dõi cốt truyện để giải trí, chỉ khi cao hứng mới chịu tặng thưởng.
Dựa theo cơ chế tặng thưởng, phần thưởng là điểm tích lũy, tích phân. Khi tích phân đạt đến một mức nhất định phần thưởng sẽ được phát ngay sau đó.
Đến nỗi khen thưởng cái gì, Tiêu Thanh Hà cũng chưa thấy qua.
Xí, này không phải trọng điểm.
Trọng điểm là!
Người đọc có phải đã quên mất《 mỹ nam mỗi người đều sủng ta 》là thể loại ngôn tình cẩu huyết Mary Sue ?!
Nhìn một nam nhân hút ngực của một nam nhân khác có gì hay đâu mà hưng phấn!
“Tiểu huynh đệ, đắc tội……” Tiêu Thanh Hà căng da đầu, vươn tay như người mù sờ voi*, chạm vào mảnh da thịt mềm mịn.
(*Câu chuyện ngụ ngôn "người mù sờ voi" như Việt nam có dị bản câu chuyện “Thầy bói xem voi.”)
Xúc cảm tơ lụa nóng bỏng, cơ thể đột nhiên căng cứng.
Quả nhiên, bị nam nhân đụng chạm, khiến hắn vô cùng mâu thuẫn a?
Đại huynh đệ, ta cũng không muốn sờ nam nhân nhá!
Tiêu Thanh Hà khóc không ra nước mắt, làm gì cũng không thấy, chỉ có thể miễn cưỡng sờ soạng.
“Ngươi đang sờ nơi nào?” Thiếu niên giọng điệu âm trầm, nghiến răng nghiến lợi, chuôi kiếm lạnh lẽo kề sát cổ Tiêu Thanh Hà, thật sâu bức tiến một phân.
Tiêu Thanh Hà tay cũng không biết nên đi nào thả, hoảng loạn dưới, không biết ấn trung cái gì.
“A……”
Chỉ nghe thiếu niên kêu lên một tiếng, thân thể đột nhiên run rẩy, tựa hồ thống khổ cực kỳ, ngay cả thanh âm cũng vặn vẹo. “Rốt cuộc là muốn cứu ta, hay là muốn lấy mạng ta!”
Ra là ấn trúng miệng vết thương hắn.
Ý ra là ở chỗ bụng nhỏ.
Tiêu Thanh Hà đầu óc gần như muốn nổ tung.
Không sao hút bụng nhỏ tốt hơn là hút ở ngực đi ha!
【 Reng reng! Đinh đinh! Reng reng! Đinh đinh! 】
Âm thanh nhắc nhở đánh thưởng dồn dập như mưa to.
Người đọc bị gì vậy?
Nhưng rốt cuộc bị gì mà spam đến hoảng vậy!
Thẳng nam sắt thép Tiêu Thanh Hà cảm thấy người đọc điên rồi, chỉ là cổ hắn chợt lạnh hắn sắp chết.
Tạ Quân đây là muốn giết người!
“Từ từ! Vừa rồi không cẩn thận, ta liền giúp ngươi lấy máu độc!” Tiêu Thanh Hà không dám trì hoãn tiến lên đối mặt nam nhân. Cuối cùng chuẩn xác ngậm lấy vết thương trên bụng thiếu niên.
Thiếu niên thân thể căng chặt, không biết là do bị nam nhân đụng chạm, vẫn là do độc huyết quấy phá.
Tiêu Thanh Hà không nhịn nổi, hút một ngụm phun một ngụm, đến khi cảm giác trong miệng máu không còn mùi tanh hôi, chỉ còn vị thuần túy của huyết tinh.
Ban đầu thiếu niên toàn thân căng cứng dần dần mềm yếu. Rốt cuộc một ngụm máu độc cuối cùng được hút ra, thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống bên vách đá.
Tiêu Thanh Hà bị bịt mắt, không nhìn thấy tình hình như thế nào, theo bản năng giữ chặt tay hắn.
Thiếu niên thân thể hư nhuyễn bị cậu túm lấy, ngã thẳng tắp trong ngực cậu.
Tiêu Thanh Hà nhanh chóng giơ hai tay lên, vẻ mặt đầy số tội.
Ta không thấy.
Không thể trách ta.
--
Editor có lời mún nói:
Vì mới tập tành edit nên một số chỗ sai sót, có những chỗ giữ nguyên chữ Hán Việt vì tui không biết thay thế sao, mong các bạn thông cảm đừng ném gạch.