Trong đầu Tiêu Thanh Hà như tiên nhân đại chiến, cuối cùng vẫn là quyết định ôm đùi, rốt cuộc phía trước tiểu mỹ nam hương diễm là nam chính mà cậu coi trọng, tương lai đại ma vương cùng nữ chính HE.

Cậu chần chờ một chút, cuối cùng vẫn cất bước đi về hướng thiếu niên nửa thân trần, quỳ một gối xuống đất vươn tay ra.

Cùng lúc đó, giao diện máy móc hiện lên chỉ có cậu nhìn thấy được, tự động căn cứ nhất cử nhất động cậu hình thành thành văn tự hiện ra ở bảng hệ thống.

【Tiêu Thanh Hà ánh mắt thẳng lăng nhìn chằm chằm mỹ diễm thiếu niên, cảm thấy cả người nóng lên.】

Thiếu niên phảng phất như ám dạ mị yêu, mỹ diễm tuyệt luân*, câu hồn nhiếp phách, làm cậu vô pháp dời mắt.

(*Đẹp đến mức không ai sánh bằng)

Hai chân tựa hồ không nghe sai sử, Tiêu Thanh Hà không tự chủ được đi đến bên thiếu niên.

【Ở thiếu niên quần áo lộ ra nửa cảnh sắc, cậu gần như quỳ bái, triều đến hắn quỳ một gối, sau đó, vươn cánh tay bẩn thiểu tới thiếu niên bất tỉnh nhân sự...】(nghe ngon quá:))))))))

Thánh thần thiên địa mẹ nó cả người nóng lên!

Thần mẹ nó cái tay dơ bẩn!

Cậu chỉ muốn cứu người, vì cái gì lại hình thành ra văn tự đức hạnh này!

Văn tự hiện ra trong khu bình luận người đọc, người đọc nhìn đến nội dung mới xuất hiện ở bình luận, một làn sóng mới nổi lên khu bình luận.

Một mảnh “A a a a”, đám người đọc tựa hồ hưng phấn muốn điên luôn.

Tiêu Thanh Hà đầu đau muốn nứt ra, phất tay đem màn hình bình luận đóng lại, mắt không thấy tâm không phiền.

Thiếu niên ý thức hỗn độn lại đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ ngầu, gằn từng chữ một lạnh băng đến cực điểm, “Đừng chạm vào ta! Cút!”

Tiêu Thanh Hà cả kinh.

Chỉ thấy thiếu niên mỹ diễm mặt đầy phẫn nộ, từng dòng ma văn màu đen bò lên cơ thể.

Bởi vì đã xem qua nguyên tác, Tiêu Thanh Hà biết thiếu niên vốn là Ma giới chi tử, dưới tình huống ma huyết thức tỉnh tính tình cực đoan, liền sẽ đọa vào ma đạo, trở thành sát thần giết người không chớp mắt.

Thấy ai liền giết, không gì kiêng kỵ.

Một kiếm chém đứt đầu Tiêu Thanh Hà còn dễ hơn so với cắt cải trắng.

Tiêu Thanh Hà chỉ cảm thấy cổ chợt lạnh, nhanh chóng nói: “Huynh đệ, bình tĩnh một chút! Ta chỉ là muốn giúp ngươi hút độc huyết, không có ác ý!”


“Ngươi và ta xưa nay không quen biết, ta tại sao phải tin ngươi?” Thiếu niên tay cầm trường kiếm, cảnh giác cao độ toàn thân căng thẳng như con nhím dựng gai, tùy thời lao ra bắn gai lấy tánh mạng địch.

“Tiểu huynh đệ, ngươi tham gia tông môn thí luyện muốn bái nhập tru Ma tông môn đi?” Tiêu Thanh Hà giọng điệu nhẹ nhàng, tháo ngọc bội bên hông cho hắn xem. “Ta là Tiêu Thanh Hà đệ tử quan môn thứ 13 tru Ma tông, sư tôn ta là Bạch Ngọc Khanh, ngọc bội có thể làm chứng, không có nói điêu.”

Đó là ngọc bội đặc chế mà chỉ có đệ tử tru Ma tông mới có tư cách đeo, không làm giả được .

Thiếu niên kia một thân cảnh giác thoáng nới lỏng, hỏa khí bên trong mãnh liệt lan khắp toàn thân.

“Ư...”

Từ giữa môi tràn ra thanh âm mị hoặc liêu nhân, lại bị hắn coi là sỉ nhục cắn chặt hàm răng, cưỡng ép nhịn đi xuống.

“Ngươi cũng biết ta bị trúng loại độc gì, muốn cứu ta như thế nào? Nếu ngươi can đảm dám…....” Cổ tay hắn vừa lật, một thanh kiếm lạnh băng chĩa xuống cổ Tiêu Thanh Hà.

Không hổ là Ma giới chi vương tương lai, mặc dù ma huyết chưa thức tỉnh, nhưng vẫn như cũ như một thanh lợi kiếm, lạnh băng sắc bén, nguy hiểm đến cực điểm.

Tiêu Thanh Hà lại nghe ra ngữ điệu lạnh lùng hắn mang một tia run rẩy.

Thiếu niên sinh ra liền bị coi là thứ điềm rủi, tiểu hài tử khi nhỏ đã lang bạt chốn giang hồ, có lần bị người ta dụ dỗ nhận nuôi bán vào hoa lâu, bởi vì dung mạo mỹ lệ, hấp dẫn vô số kẻ háo sắc, suýt nữa bị kẻ xấu ra tay.

Bởi vậy, hắn đối nam nhân căm thù đến tận xương tuỷ, bị nam nhân đụng chạm đối với hắn mà nói như dòi trong xương, ghê tởm khó chịu.

Chỉ cần Tiêu Thanh Hà có ý xấu với hắn, thì dù có phải liều mạng hắn cũng muốn chém một đao đưa Tiêu Thanh Hà xuống Hoàng Tuyền!

Tiêu Thanh Hà biết rõ điểm này, trong lòng thầm mắng hố cha hệ thống ——

Biết rõ Tạ Quân mắc hội chứng sợ đàn ông còn giao cho cậu nhiệm vụ kỳ quái này, chẳng lẽ muốn cậu đi chết à!

“Ta không nhìn ngươi là được ha?” Tiêu Thanh Hà mạnh tay xé một mảnh vai vụn từ vạt áo che lên mắt mình. “Như này ta sẽ không thấy nữa, nhưng ngươi phải nói cho ta biết miệng vết thương ở đâu chứ.”

Cậu lần mò theo cánh tay thiếu niên, cởi áo trên người hắn, rồi dừng lại, chờ thiếu niên nói cho cậu biết vị trí vết thương.

Thiếu niên hơi sững sờ, chỉ thấy Tiêu Thanh Hà quỳ một gối trước mặt chính mình, cử chỉ hoàn toàn không vượt quá giới hạn. Không giống như trước kia, kẻ có ý đồ khinh bạc với hắn, đều bị hắn một kiếm chặt đứt cánh tay dơ bẩn.

Có vẻ như thật sự chỉ muốn cứu hắn.

Thiếu niên cố nén hỏa nhiệt mãnh liệt, giằng co mấy giây, rốt cuộc nhả ra. “Ta bị mị rắn cắn ở trước ngực.”

Tiêu Thanh Hà: “...”

Này không phải bắt cậu hút ngực của thiếu niên à?

Cốt truyện này cũng quá mức phóng túng rồi!
--------------------
Editor có lời mún nói:

Các bạn khán giả nì bạo ghê, tui cũng mún xem cảnh đó. ╮(^▽^)╭

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play