Vừa thấy bà ngoại đồng ý quay vào trong xem thử, tôi liền sải bước nhào vào trong, cũng không biết bản thân đang gấp cái gì nữa.
Có lẽ vì quá ồn ào nên An Kỳ ở trên lầu cũng đi xuống. Chắc nó vừa khóc xong, hai mắt vẫn còn đỏ, nó thò đầu nhìn vào bên trong, kết quả vừa nhìn thấy đã la ré lên "oái!" rồi vội bỏ chạy ra ngoài, suýt nữa đâm sầm vào tôi và bà ngoại đang đi từ ngoài vào.
"Trác Vỹ! Anh nghe em đi, mau đưa đến bệnh viện thôi! !' Cô Tâm Linh vẫn đang lớn tiếng nói. Cô Tâm Vân ở bên cạnh vội hỏi xen vào "Tâm Linh à, việc này là sao thế, đây là ai."
Cô Tâm Linh không kịp để ý đến bà ấy, chỉ nhìn chú Trác Vỹ bằng vẻ mặt vô cùng cuống quýt "còn ở nhà chần chừ gì nữa, hơi thở của Tiểu Cảnh yếu lắm rồi."
Tôi đứng sau lưng cô Tâm Vân ló đầu xem trong xem tình hình. Trác Cảnh nằm trên sô pha, hai mắt nhắm nghiền, những nốt mụn nước căng bóng trên mặt vẫn đang từ từ to lên, có cảm giác khi căng đến mức nào đấy nó sẽ nổ phụt ra. Tôi chỉ xem thôi đã thấy toàn thân khó chịu, chẳng trách được An Kỳ bị dọa phải vác chân lên cổ bỏ chạy.
"Đũa đâu, lấy giúp em một đôi đũa đến đây!" Lúc này, chú Trác Vỹ bỗng dưng hét lên, quay đầu nhìn về phía bố tôi "lấy cho em một đôi đũa!"
Bố tôi ngây ra, nhìn chú ấy "lấy đũa làm gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play