Oaaaa~~~oaaaaa!!!
Tiếng khóc của em bé càng lúc càng to, giống như sắp đứt hơi đến nơi. Không bao lâu sau, mọi người trong nhà đều tập trung lại xem thử tình hình. 
Tôi rề rà từng bước, đi theo sau lưng cô Tâm Vân và An Kỳ, đứng ngoài cửa phòng nhìn mẹ tôi vẻ mặt bất lực đang dỗ em bé nín khóc "ồ ồ ồ, bé cưng không khóc nữa, sao lại thế này, vừa cho bú xong sao lại khóc ầm lên thế này."
"Có phải tè ướt tã rồi không." Lúc này bà nội không còn chút dáng vẻ lạnh lùng khi nhìn thấy tôi lúc nãy, biểu cảm ân cần quan tâm nhìn mẹ tôi. Mặc dù nét mặt của bà nội đã dịu lại rất nhiều, nhưng khi nhìn bà ấy tôi vẫn cảm thấy sợ hãi, thật lạ lùng.
Ngược lại bà ngoại chẳng nói lời nào, bà cau mày đứng sang một bên.
"Phải đấy, Tuệ Quyên, đứa nhỏ khóc đến mức này không phải vừa ị thì chính là tè rồi, cô xem thử đi, nó cũng đã biết nói đâu." Cô Tâm Vân đứng bên cạnh nói chen vào.
Mẹ tôi tay chân luống cuống xem thử tã lót của em trai "không có, em vừa thay cho nó xong, chắc là khó chịu chỗ nào rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play