Vận may của một người không thể lúc nào cũng tốt được.
Nụ cười lộ răng của Chu Nguyên Lâm lập tức biến mất.
Thẩm Liên không ngờ Chu Nguyên Lâm lại ở đó, ngoài chữ “thảm” thì cũng không nói được gì khác.
Đổi lại là người khác, Chu Nguyên Lâm có thể đánh cho tàn phế rồi trồng xuống tuyết, nhưng Tôn Bỉnh Hách thì không được, thật sự không được.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên Lâm quay đầu nhìn Dương Bân vẫn luôn nhìn chằm chằm, thở dài: “Tôi rất bình tĩnh, trợ lý Dương.”
Dương Bân cười hiền lành: “Tôi cũng không có ý gì khác.”
Sở Dịch Lan chẳng quan tâm đến cơn sóng ngầm bên này, đôi mắt đen trầm của anh nhìn chằm chằm Thẩm Liên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play