Đêm đó nướng thịt đến tận khuya, Phùng Duyệt Sơn vừa ăn vừa xem những lời chỉ trích Trịnh Ca và Chu Đường Tư trên mạng, ăn hết thịt cừu lại đến thịt bò, tôm thì cứ từng xiên lớn mà nhét vào miệng.
Thẩm Liên đã ngủ thiếp đi trên ghế không biết từ lúc nào, bên tai là tiếng “lách tách” của than củi không khói cháy, gió lạnh không thổi vào được nơi này, chỉ lượn lờ gào thét bên ngoài, Thẩm Liên cảm thấy thoải mái, lại rúc sâu hơn vào trong chăn, mơ hồ còn nghe thấy tiếng nhận lỗi say khướt của Chu Nguyên Lâm: “Trợ lý Tôn! Bồ tát! Tha cho tôi đi!”
“Đừng mà.” Giọng nói của Tôn Bỉnh Hách lạnh lùng: “Cậu Chu cứ tiếp tục uống đi.”
Sau đó, cơ thể cậu nhẹ bẫng, Thẩm Liên không hoảng hốt, theo bản năng dựa sát vào nơi ấm áp.
Sở Dịch Lan cúi đầu hôn lên trán cậu, bế lên lầu.
Nửa đêm tuyết vẫn rơi, đến khi trời sáng, bên ngoài đã trở lại yên tĩnh, tuyết đọng càng dày hơn.
Tối qua Phùng Duyệt Sơn uống không ít, nhưng hễ gặp chuyện vui chơi, dù mệt mỏi đến đâu anh ấy cũng có thể bò dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT