Dù đang đeo mặt nạ nhưng trên khuôn mặt Úc Chiêu cũng không hề xuất hiện bất kỳ biểu cảm đặc biệt nào. Cô thậm chí còn không kiên nhẫn liếc mắt xuống như thể đang tự hỏi chuyện này thì liên quan gì đến cô chứ?
Đan Bạch Phong ngước mắt nhìn cô một cái, cuối cùng cũng thu lại ngón tay đang trêu đùa đóa hoa. Hai tay đan chéo trước ngực, trong chớp mắt, hắn biến trở lại thành vị giáo hoàng cao cao tại thượng, kẻ thống trị độc nhất vô nhị của toàn cõi Phế Thổ.
Uy áp từ cấp bậc cao tỏa ra dù chưa đủ để ép Úc Chiêu phải quỳ xuống nhưng sự nặng nề trong không khí vẫn khiến cô cảm thấy khó thở.
"Có vẻ như lòng tốt của Tiêu Liên cũng chẳng có tác dụng gì với cô nhỉ." Giọng điệu của Đan Bạch Phong như thể đang nói chuyện với một đứa trẻ không hiểu chuyện nhưng không hề mang theo sự lo lắng chân thành như Tiêu Liên. “Hắn chắc hẳn đã nói với cô rằng tôi không thích sự chống đối.”
"Vậy thì anh mau chóng làm quen với điều đó đi." Dưới áp lực khổng lồ đè nặng, Úc Chiêu lạnh lùng đáp “Nếu không thì cứ giết tôi luôn cho xong.”
Đan Bạch Phong nhìn chằm chằm vào cô. Dưới uy áp cuồn cuộn như biển lớn, Úc Chiêu vẫn đứng thẳng người, không hề cúi lưng dù chỉ một chút.
"Chậc." Đan Bạch Phong bật ra một tiếng tặc lưỡi, không còn vẻ tao nhã như thường ngày. Áp lực kinh khủng dần tan biến. “Số 8, sau khi cô tỉnh lại dường như còn bớt ngoan ngoãn hơn trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT