Ngụy Minh Dã sững sờ khi được Úc Chiêu ôm vào lòng. Vòng tay cô lạnh lùng mà vững chãi, nó tựa như một cơn gió băng giá giữa mùa đông nhưng lại mang theo một sự chân thật ấm áp khiến hắn không thể chối bỏ.
Ngụy Minh Dã ngây người, cả cơ thể bỗng chốc cứng đờ. Cánh tay hắn lơ lửng giữa không trung, không dám buông xuống ôm lấy cô tựa như sợ chỉ cần động một chút, khoảnh khắc này sẽ tan biến trước mắt hắn.
Đây không phải một cái ôm chứa đựng ham muốn tình dục. Nó chỉ đơn thuần là một cái ôm, một sự công nhận, một sự an ủi, và có lẽ… một chút dịu dàng chỉ dành riêng cho hắn.
“Ngụy Minh Dã, cảm ơn cậu.”
Giọng Úc Chiêu nhẹ như tuyết rơi nhưng lại mang theo một sức nặng không thể khước từ.
“…Không cần.” Hắn thì thầm, cuối cùng cũng nhẹ nhàng ôm lấy cô như thể sợ làm vỡ đi thứ gì đó quý giá. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, vành mắt hắn vừa mới dịu xuống lại lần nữa phiếm đỏ.
Hắn thật sự chịu thua rồi. Hắn chưa từng nghĩ một kẻ như mình lại có ngày vì một cái ôm mà vành mắt nóng bừng muốn khóc như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT