Trong căn cứ, một trận vây công đang diễn ra. Người của quân đoàn Hoa Hồng Trắng bao vây một thiếu niên và chặn lấy đường lui của hắn. Thiếu niên ôm chặt một cái túi trong lòng, giữa vòng vây dày đặc điên cuồng bỏ chạy. Trên người hắn vốn đã đầy thương tích giờ lại càng chồng chất thêm nhiều vết thương mới. Máu chảy ròng ròng trên đường hắn đi qua nhưng không ai có thể bắt được hắn. Thậm chí hắn còn nhân cơ hội hạ gục không ít kẻ địch.
“Nghĩ muốn bắt tôi thì nhào vô đi! Đám khốn nạn, các người tưởng tôi sợ chắc?!”
Khuôn mặt vấy máu của thiếu niên bỗng nở một nụ cười cuồng dại. Vừa chạy về phía cổng, hắn vừa ngoái đầu lại cười lớn chế giễu đối phương. Nhưng ngay khoảnh khắc lọt vào tầm nhìn của Úc Chiêu, một viên đạn bắn thẳng vào cẳng chân hắn.
Thiếu niên đau đớn hét lên một tiếng nhưng vẫn cắn răng không ngã xuống. Chỉ có thân hình hơi chao đảo.
Dưới trướng quân đoàn Hoa Hồng Trắng chủ yếu là dị năng giả bậc một và hai, số lượng bậc ba không nhiều. Nếu Tống Dương không đích thân ra tay thì Ngụy Minh Dã hoàn toàn có thể chạy thoát. Việc hắn bị thương nặng thế này hẳn là do còn làm chuyện gì đó khác.
Úc Chiêu mở cửa xe, lao thẳng về phía chiến trường.
“Dừng tay!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT