Chính vì cô quá bao dung nên hết lần này đến lần khác lại có kẻ dám chạm đến ranh giới của cô. Chính vì cô không muốn những người xung quanh bị cuốn vào nguy hiểm chỉ vì mình nên mới cố gắng kiềm chế. Cô từng bước tính toán, dùng cách ôn hòa và chu toàn nhất để giúp họ giữ vững hy vọng ngay cả khi đang đứng trước vực sâu tuyệt vọng.
Nhưng có vẻ như có kẻ đã lầm tưởng cô là kẻ dễ bắt nạt, là quả hồng mềm mặc cho người ta bóp nắn. Úc Chiêu khẽ cười, một nụ cười dịu dàng nhưng lại khiến người khác sợ hãi đến tận xương tủy.
Sắc mặt những người xung quanh đều trở nên căng thẳng.
“Úc Chiêu, cô bình tĩnh lại đi.” Thẩm Nhất Dục không kìm được mà nắm lấy tay cô.
Hắn không biết tại sao mình lại làm vậy nhưng trực giác mách bảo hắn rằng nếu không nhanh chóng hành động thì mọi thứ sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Lần đầu tiên Nại Á có phản ứng như vậy. Cô lùi một bước rồi dịch gần về phía cửa hơn như chuẩn bị sẵn tư thế có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Đây là bản năng phòng vệ khi đối diện với nguy hiểm. Tuy ánh mắt cô vẫn bình tĩnh nhưng giọng nói đã mang theo một tia dè chừng: “Úc Chiêu, cô đang để lộ cảm xúc rất tiêu cực. Nếu đặt trên một người bình thường thì có khi đã gây ra dị biến rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT