Đây là một căn cứ phụ thuộc của liên minh Văn Minh. So với những thị trấn hay các căn cứ quy mô nhỏ mà họ từng đi qua thì nơi này lớn hơn một chút. Môi trường sống và trật tự cũng tốt hơn rất nhiều. Vừa bước xuống xe, họ đã có thể cảm nhận được bầu không khí ngay ngắn, trật tự nhưng lại có phần nặng nề.
Úc Chiêu quan sát xung quanh một lượt, theo thói quen tìm kiếm người trong đội ngũ.
Lúc này Ngụy Minh Dã đã chạy đi đâu mất. Không thấy người nhưng Úc Chiêu cũng không sốt ruột. Cô chỉ nghĩ rằng đi đường lâu như vậy khiến cậu ta buồn chán nên vừa đến nơi liền muốn đi dạo một chút.
Tống Tranh nhìn một vòng, sắc mặt trầm xuống: “Hắn chẳng lẽ không biết mình có thể đến đây là nhờ ai bảo lãnh sao? Cứ tùy tiện chạy lung tung như vậy, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sẽ liên lụy đến lão sư.”
“Hắn vẫn còn nhỏ.” Úc Chiêu nói.
Tống Tranh cùng mấy người đứng gần đó nghe thấy những lời này, lập tức đồng loạt lộ ra biểu cảm khó tả.
“Hắn đã thành niên rồi.” Tống Tranh mặt không cảm xúc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play