Hoàng hôn dần buông xuống, ánh sáng vàng nhạt trên bầu trời dần chuyển thành sắc lam thẫm. Các lều trại đều khép kín không có cửa sổ, chỉ có ánh sáng len qua lớp vải chống thấm tạo thành những vệt sáng mơ hồ. Mọi thứ dường như chìm trong vẻ mông lung huyễn hoặc.
Úc Chiêu nhìn vào đôi mắt kiên định của học trò. Ánh mắt ấy như thể đang khăng khăng đòi cô một câu trả lời.
“Có một từ có thể chính xác mô tả hành vi hiện tại của cậu, cậu có biết đó là gì không?”
Tống Tranh chớp mắt, thoáng ngỡ ngàng: “Là gì vậy ạ?”
"Cậy sủng mà kiêu." Úc Chiêu thản nhiên nói.
Cô lặng lẽ quan sát học trò của mình. Người vừa rồi còn từng bước ép sát, ngang nhiên đòi đặc quyền giờ đây lại đứng cứng đờ tại chỗ. Dù ánh sáng trong lều trại mờ tối nhưng cô vẫn có thể thấy rõ vệt đỏ từ cổ hắn lan nhanh lên tai rồi tràn khắp gương mặt.
"Cái đó là…" Tống Tranh bỗng nhiên líu lưỡi nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. “Từ này nghe có chút lạ, lão sư có thể giải thích giúp tôi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT