Yến Tĩnh Thu không ngừng nhìn về phía Úc Chiêu để cố gắng nhìn ra chút ý tứ nào đó từ gương mặt ấy. Giọng khẩn cầu của Phương Tiêu nghẹn ngào nhưng thần sắc của Úc Chiêu lại không hề dao động như thể chẳng nghe thấy gì cả. Đột nhiên, Úc Chiêu quay đầu lại nhìn khiến cô giật mình.
Nhìn vào đôi mắt của cô ấy, thoạt nhìn như mang chút hài hước nhưng khi nhìn kỹ lại sâu thẳm, không gợn sóng và chẳng thể đoán được cảm xúc, Yến Tĩnh Thu bỗng cảm thấy có chút sợ hãi. Đây là lần đầu tiên cô nhận ra rõ ràng rằng Úc Chiêu hiện tại hoàn toàn khác với cô gái trẻ bị bọn họ áp giải trên xe ngày trước. Đối diện với Úc Chiêu bây giờ, cô cảm nhận được một áp lực và cảm giác bị xuyên thấu mà cô chưa từng trải qua khi đối mặt với bất kỳ ai.
Úc Chiêu nói: “Cô muốn hỏi tôi có đồng ý với Phương Tiêu không?”
Cảm giác bị xuyên thấu đáng sợ ấy lại xuất hiện. Yến Tĩnh Thu hít sâu một hơi rồi bình tĩnh đáp: “Quyết định của ngài, hẳn là không cần ai can thiệp.”
Dù là khi ở hẻm núi Răng Nọc hay qua những lần tiếp xúc gần đây thì Yến Tĩnh Thu đều nhận ra Úc Chiêu không phải là người dễ bị lung lay bởi ý kiến của người khác. Chính vì vậy cô rất cẩn thận, không dám chạm vào ranh giới của Úc Chiêu.
“Cô thật sự không oán hận Phương Tiêu sao?” Úc Chiêu hỏi.
Yến Tĩnh Thu không đoán được ý định đằng sau câu hỏi này nên cẩn thận đáp: “Cha mẹ của Phương Tiêu đều là những anh hùng hy sinh vì liên minh và nhân loại. Bản thân cậu ấy trong quân đoàn Mãn Thiên Tinh cũng luôn rất trách nhiệm. Nếu không vì em trai mình thì cậu ấy đã không phạm phải những sai lầm đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play