“Vì vậy, không cần phải đối xử đặc biệt, cứ bình thường như những người khác. Nếu cô ấy không thích nghi được, tự nhiên sẽ rời đi thôi.”
Mặc dù nói vậy, nhưng Tạ Thừa xoa đầu mình vẫn còn đau nhức, trong lòng trào lên cảm giác kỳ lạ. Ngay từ lần đầu gặp Lan Hi, phản ứng đầu tiên của anh là người này có vấn đề. Bây giờ hóa ra, cô ấy thật sự có vấn đề…
Điều kỳ lạ là, biết được Lan Hi có bệnh, Tạ Thừa lại cảm thấy yên tâm hơn.
Bởi vì cuối cùng, những hành vi kỳ quặc của cô cũng có một lý do logic – một người mắc chứng tự kỷ, gặp khó khăn trong giao tiếp xã hội sẽ có quy luật hành vi riêng. Không thể áp dụng logic giao tiếp thông thường với họ; họ có một bộ quy tắc hoàn toàn khác.
“Vậy là quyết định để cô ấy làm trợ lý ở bên cạnh anh sao?”
“Giữ lại thì giữ lại, nhưng không cần để ở bên cạnh.” Tạ Thừa nhớ lại cú đấm hôm trước, vẫn còn chút sợ hãi: “Cô ấy tuy có vấn đề về tâm lý, đầu óc đơn giản, nhưng tay chân rất mạnh mẽ. Nếu lại bị cô ấy đấm thêm lần nữa, tôi thật sự sẽ ‘hưởng thọ’ đúng 28 tuổi mất.”
Tào An vỡ lẽ: “Cho nên vừa rồi anh chuyển tất cả công việc phân tích dữ liệu tồn đọng của công ty cho cô ấy, coi như tận dụng tối đa năng lực của cô ấy. Dù sao, cô ấy rất giỏi mảng này. Điều này cũng giúp cô ấy bận rộn, không còn lởn vởn trước mặt anh nữa.”
“Ừm.”
Tào An thở phào nhẹ nhõm: “Tạ tổng, cuối cùng thì tôi cũng yên tâm rồi. Quả nhiên, chấn động não nhẹ không ảnh hưởng gì đến trí tuệ của anh. Anh vẫn rất sâu sắc, nhìn xa trông rộng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT