Sau một hồi ầm ĩ, hai người đi siêu thị mua ít trái cây, suýt nữa thì không kịp giờ ăn cơm. Vừa bước vào cửa, tay của Thôi An Tĩnh được Tạ Hành Ngôn nắm chặt trong tay đã bị Thôi Lâm Như kéo qua. Anh đứng ở cửa nhìn theo bóng lưng hai người phụ nữ, cảm giác bất lực dần xuất hiện.
Thôi Lâm Như cười tươi kéo Thôi An Tĩnh đi thẳng vào phòng ăn, dì giúp việc trong nhà vừa lúc đang bưng các món ăn lên bàn: “Sau này hãy đến đây nhiều hơn, đừng khách sáo, cứ xem như nhà của mình nhé.”
Thôi An Tĩnh liếc nhìn Tạ Hành Ngôn đang bị họ bỏ lại phía sau, cô hơi đỏ mặt: “Vâng ạ.”
Vào bàn ngồi, Tạ Hành Ngôn và Tạ Trác Xương ngồi cùng một bên. Ban đầu Tạ Hành Ngôn muốn ngồi cạnh Thôi An Tĩnh nhưng bị Tạ Câu Nguyệt chiếm mất chỗ, bây giờ đành ngồi cùng bố, bởi hai người phụ nữ kia chẳng thèm để ý gì đến họ.
Trên bàn ăn ở nhà, Tạ Hành Ngôn rất ít khi nói chuyện, là thói quen từ nhỏ đến lớn. Nhưng hôm nay Tạ Trác Xương lại nói khá nhiều, không ngừng hỏi anh.
“Hành Ngôn, công việc ở trường dạo này thế nào?”
“Vẫn ổn ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT