Người quay phim muốn quay các cảnh các khách mời làm quen lẫn nhau để lấy tư liệu nhưng lại có thể thấy được ranh giới rõ ràng của bọn họ. Người quay phim sau khi quay một lúc liền chán nản đi ra ngoài.

Giữa không khí trầm mặc, lại có một khách mời nữa đến. Nghe thấy tiếng bánh xe lăn của chiếc vali từ xa tới gần, Loan Diệc đứng lên đi ra ngoài đón khách. Ngoài cửa, một cậu nam sinh đội mũ trắng, tuổi tác cũng không kém cậu quá nhiều, khí chất ôn hòa đi vào chào hỏi:

“ Em chào anh.”

“ Chào em, chào em. Em là người thứ ba đến đây đấy.”

Ba người chào hỏi qua lại, cuối cùng cũng làm cho Loan Diệc cảm giác được nhân khí.

Ba người ngồi cùng nhau cũng dễ nói chuyện, không khí cũng đỡ sượng trân hơn .

Khách mời thứ ba càng có giác ngộ khi tham gia chương trình, luôn chủ động tìm kiếm đề tài nói chuyện, chỉ là Văn dương vẫn luôn tỏ vẻ không hứng thú.

Ngoại trừ Văn Dương, nam khách mời số ba thì còn có ba vị khách mời khách chưa tới. Giai đoạn đầu của chương trình chủ yếu bao gồm sáu vị khách mời.

Vốn dĩ Loan Diệc còn tưởng rằng cậu cùng khách mời số ba nói chuyện không cùng tần số với Văn Dương, hóa ra là khi đến đủ cả sáu người, mọi người bắt đầu ngồi ở bên nhau chào hỏi, nói chuyện, Loan Diệc trộm quan sát Văn Dương, phát hiện đối phương vẫn giữ nguyên dáng vẻ không hứng thú.

Có vẻ như anh ta không phải là không có hứng thú với khách mời mà là không hứng thú với chương trình. Chỉ bởi lý do nào đó mà bất đắc dĩ phải tham gia cho nên là tham gia cho có lệ vậy thôi.

Sau khi các khách mời đến đông đủ, Loan Diệc phát hiện chương trình này thật đúng là có tâm, toàn mời những nam thần với đủ những loại phong cách đẹp trai khác nhau. Cách nói năng, cử chỉ của bọn họ cũng tràn ngập các loại vẻ cuốn hút khác nhau.

Nhưng mà Loan Diệc là người kiểu nhận tiền làm gì thì sẽ làm đúng việc đó, nhiệm vụ của Loan Diệc là làm khách du lịch, pháo hôi, đem thời gian tận hưởng tốt đẹp này để yêu đương không phải là lãng phí à.

Cho nên mọi người đều vội vàng xã giao với nhau, Loan Diệc tâm lặng như nước vào mở tủ lạnh tìm đồ ăn vặt lót dạ cho bản thân.

Tủ lạnh có đầy đủ các thực phẩm, nguyên liệu nấu ăn để phục vụ cho các khách mời trong thời gian sinh hoạt ở đây.

Loan Diệc liếc mắt một cái thấy chiếc tủ lạnh siêu cấp hiện đại, nhìn thấy nó mới mẻ đáng yêu. Mắt cậu sáng lên, duỗi tay lấy một loạt hoa quả ở trong tủ lạnh ra rửa sạch sẽ. Mới vừa trong bồn rửa lấy ra định chia sẻ cho mọi người ăn, nhân viên công tác đã tới đây thông báo các khách mời tập hợp lại.

Loan Diệc nhanh chân chạy về phía phòng khách, tìm chỗ bên cạnh khách mời số ba rồi ngồi xuống, đem đĩa hoa quả đặt lên bàn ý mời mọi người cùng ăn.Nhân viên công tác mở notebook ra nói:

“Mọi người tạo nhóm chung, có thể tùy tiện trò chuyện trên điện thoại nhưng không cho phép nói chuyện riêng tư, thông tin cá nhân, chủ yếu là các khách mời nói chuyện làm cho mọi người thân quen với nhau hơn.”

Các khách mời sôi nổi xem điện thoại của bản thân, chỉ có Loan Diệc quan tâm ăn uống trước nên đã lấy mấy quả nho cho vào miệng trước khi xem điện thoại.

Vừa mới vào trong nhóm, mọi người đã bắt đầu spam các nhãn dán, meme.

Quả nhiên mặc dù mọi người đều ngồi chung một chỗ với nhau nhưng đối với người vừa mới quen biết thì nhắn tin trên mạng sẽ dễ làm quen với nhau hơn. Mới vừa rồi mọi người còn ngượng ngùng không nói được với nhau mấy câu nhưng bây giờ ở trong nhóm chat đã hihihaha lẫn nhau, chơi đoán thân phận của nhau, trông như đã là bạn thân quen nhiều năm rồi vậy.

Loan Diệc cũng gửi trong nhóm chat một số meme, tham dự vào đề tài này.

Nhân viên công tác cũng ở trong nhóm chat thông báo một tin tức:” Chào mọi người, các lịch trình sau này đều sẽ được thông báo trong nhóm này, mong mọi người để ý tin nhắn trong nhóm chat này.”

Tất cả nhân viên công tác đều dùng chung một avatar. Loan Diệc vừa xem danh sách thành viên trong nhóm, vừa lấy thêm một quả nho cho vào miệng mình.

Tầm mắt Loan Diệc lướt qua danh sách thành viên, tất cả đều có vẻ bình thường cho đến khi cậu thấy một cái tài khoản có tên: Y ( chồng yêu).

Loan Diệc ngẩn người, sau đó nháy mắt như bị sét đánh giữa trời quang. Tất cả người khác đều hiện lên là người lạ thế nhưng có một cái tài khoản lại hiện là bạn tốt.

Cậu đã đưa tài khoản không dùng từ lâu cho tổ tiết mục, là cái tài khoản mà cậu lập lần đầu vào năm cấp ba, trong đó có lịch sử đen cậu nhắn tin với người chồng con lai lừa đảo.

Nếu không phải tổ tiết mục yêu cầu bọn họ sử dụng tài khoản không hay dùng tới để che dấu thân phận vào thời gian đầu thì Loan Diệc cũng sẽ không nghĩ đến việc dùng lại tài khoản này.

Như vậy cái tài khoản mà bị cậu ghi chú là chồng yêu, ngoại trừ cái người mà Loan Diệc nhận định là kẻ lừa đảo thì còn có ai khác đâu.

Sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, Loan Diệc thiếu chút nữa bị sặc bởi nước của quả nho. Cậu giống như con thỏ đi vào rừng rậm thì bỗng nhiên cảm giác được có ai đang cầm súng nhắm ngay vào chính mình nhưng lại không biết được người thợ săn đang ẩn nấp ở đâu, cảm giác sợ hãi đột nhiên vọt tới.

Loan Diệc cố gắng nín ho, tận lực thu nhỏ cảm giác tồn tại của bản thân. Cậu âm thầm nhìn qua các khách mời, trong lúc sợ hãi đều nhìn thấy ai cũng là người thợ săn ấy.

Đây là lịch sử đen cậu đã chôn vùi sâu trong quá khứ, nếu bị camera quay được, cậu chắc chắn sẽ bị mọi người cười chết mất.

 Có lẽ về sau, câu chuyện cậu bị cười chết ở chương trình sẽ xuất hiện ở nhiều bình luận hài hước.

Nghĩ đến nhiều khả năng xấu, trong đầu Loan Diệc chỉ còn một cái biểu tình: Ha ha haaaa, tôi không muốn sống nữa!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play