Trong điện Sùng Chính, lò thú xông hương lượn lờ, vô cùng yên tĩnh.
"Sao Tam Hoàng tỷ lại rảnh rỗi, đến chơi cờ với trẫm vậy?" Kỷ Chiêu nhìn có vẻ không yên lòng, ngay cả quân cờ đen đặt sai ô cũng không phát hiện.
Kỷ Sơ Đào buông tiếng thở dài, một tay vân vê quân cờ trắng, một tay chống má, trong đầu hồi tưởng lại những chuyện nhỏ nhặt mà nàng đã cùng Kỷ Chiêu lớn lên, như có điều suy nghĩ nói: "Sau Quỳnh Lâm Yến, quý phủ bái thiếp không ngừng, có quan lại mệnh phụ mời yến hội, cũng có văn nhân sĩ tử lấy thi phú tự tiến cử, cầu danh cầu lợi, không khỏi phiền phức, dứt khoát đến chỗ Hoàng thượng cầu thanh tịnh.”
Thật ra là nàng lo lắng cho trạng thái của Kỷ Chiêu.
Cái đinh án khoa cử gian lận án kia, dường như kích thích rất lớn với hắn.
Kỷ Chiêu hoàn toàn không biết nàng lo lắng, chỉ nói: "Tam Hoàng tỷ liên tục chủ trì mấy lần đại yến, lâm nguy không loạn, hóa nguy thành an, lại ở Quỳnh Lâm Yến mới kinh động bốn phía, như minh châu phai bụi, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi thế gian. Người muốn cầu Tam Hoàng tỷ làm việc, đương nhiên rất nhiều.”
Kỷ Sơ Đào gật đầu: "Tỷ là Đế cơ không để ý tới triều chính, quanh người đã như thế, Hoàng thượng thân ở địa vị cao như vậy, người bên cạnh khua môi múa mép càng nhiều! Lòng người phức tạp, nếu không thể tâm như gương sáng, sẽ bị người dắt mũi đi, lạc phương hướng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT