Kỷ Sơ Đào vươn mười ngón tay, chiếu ánh sáng ấm áp bên cửa sổ.
Đầu ngón tay trắng nõn, trên móng tay mượt mà phủ một lớp sơn móng tay đỏ tươi, tôn lên đôi môi không điểm mà hồng của nàng.
Hồi tưởng lại lúc nãy Kỳ Viêm kéo tay nàng, dáng vẻ nghiêm túc sơn từng nét bút lên móng tay nàng, từ đáy lòng Kỷ Sơ Đào cảm thấy móng tay sơn hôm nay đặc biệt đẹp mắt.
Nàng lặng lẽ liếc Kỳ Viêm một cái, đè ý cười trong đáy mắt, làm bộ bình tĩnh nhìn kỹ nói: "Có phải màu sắc rất tươi đẹp không?”
Cũng không biết có phải cố ý kéo dài hay không, mỗi móng tay, Kỳ Viêm đều sơn đi sơn lại một lần, cho đến khi Kỷ Sơ Đào nhỏ giọng nhắc nhở mới bằng lòng đổi ngón tay khác. Như thế, móng tay của một đôi tay sơn gần nửa canh giờ, đợi đến khi hoàn thành toàn bộ, đầu ngón tay của nàng đã bị Kỳ Viêm nắm đến nóng bỏng.
“Không phải đẹp, mà là rất đẹp." Kỳ Viêm cong khuỷu tay chống huyệt thái dương cười nói, tầm mắt lại dừng lại thật lâu trên sườn mặt tinh xảo của Kỷ Sơ Đào.
Giống như khen ngợi không phải móng tay, mà là con người nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play