Khi ông ấy nói, giọng nói đã nghẹn lại vì tiếng nức nở.
Bành Vân cảm nhận được lòng biết ơn của ông ấy, nhưng cô vẫn muốn từ chối, chỉ là đối phương lại dứt khoát vứt con mồi xuống rồi bỏ chạy.
Cô nhìn con mồi trên mặt đất thở dài một hơi. Thôi kệ đi, ướp trước đã, chờ đến mùa đông khi Lôi thiếu đồ ăn thì trả lại cho ông ấy!
Buổi chiều sau khi ăn cơm xong, Bành Vân đến tìm tộc trưởng nói mình muốn trao đổi cái chảo sắt cho bộ lạc.
Thật ra cô có thể trực tiếp đưa luôn, trước kia cũng đã không ít lần cô chia đồ ăn vặt ra ngoài. Nhưng cái chảo sắt lại có ý nghĩa khác đối với thú nhân, cô không muốn nuôi dưỡng thói quen không làm mà hưởng cho các thú nhân. Sau một hồi do dự, cô quyết định thu một chút thù lao.
Tộc trưởng suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Thần sử, ngài muốn cái gì?”
Bành Vân: “Một túi muối da thú, không cần phải giao ngay, có thể đợi đến khi các dũng sĩ phơi muối mang muối về, hoặc là đợi sang năm phơi muối rồi người đưa cho con cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play