Đây cũng là quy củ nhỏ Lâm Vân Khê định ra, mình hỗ trợ nấu cơm không phải không nhận lại, điều kiện chính là mỗi người cần về nhà giúp cha mẹ làm một ít việc nhỏ đủ khả năng.

Từ đó về sau, bọn nhỏ thôn Cố gia đều ngoan hơn nhiều, mỗi ngày về nhà giúp đỡ trong nhà làm việc, cũng không nghịch ngợm gây sự.

Phụ huynh thỉnh thoảng khích lệ vài câu, đứa nhỏ liền làm càng hăng hái, cứ như vậy hình thành một vòng tròn tốt đẹp.

Hiện tại, danh tiếng của Lâm Vân Khê ở trong thôn không phải tốt bình thường, kết quả cuối cùng chính là Ngôn Ngôn trở thành tiểu đoàn sủng trong thôn.

Bất kể đi đến đâu, chú thím và ông bà trong thôn đều thích cho cậu bé ăn đồ ăn vặt.

Nhà này cho một nắm đậu phộng, nhà kia nhét một nắm khoai lang khô, mỗi lần về nhà túi áo nhỏ đều phồng lên.

Lâm Vân Khê cũng có đi có lại, rau dưa trong vườn rau trong nhà vô cùng tươi tốt.

Cô, Ngôn Ngôn và cha mẹ Cố bốn người cũng ăn không hết, cho nên thường xuyên đưa một ít cho những người quen biết.

“Thím Hai, thím quá hào phóng, còn dùng dầu xào đồ ăn.” Cố Gia Hào ăn đến miệng đầy dầu, vẻ mặt thỏa mãn.

“Con cảm thấy dì Lâm làm nhộng ve sầu còn ngon hơn thịt heo xào nội con.”

“Đúng vậy đúng vậy, trù nghệ của dì Lâm đệ nhất thiên hạ.”

“Con đồng ý!”

“Thật hy vọng chủ nhật tuần sau đến nhanh một chút, chúng ta vẫn sẽ đi bắt nhộng ve sầu.”
Lâm Vân Khê được khen đến nổi trong lòng nở hoa, lập tức hứa hẹn: “Yên tâm, lần sau vẫn làm cho mấy đứa ăn.”

Ngôn Ngôn ngồi trên ghế đẩu nhỏ, ăn từng ngụm từng ngụm, cau mày, giống như một ông cụ non.

Cậu bé nuốt miếng thức ăn cuối cùng, nghi ngờ nói với Cố Gia Hào: “Anh, không ngon hơn thịt đâu.”

Cũng đúng, từ sau khi Lâm Vân Khê xuyên qua, bỏ ra rất nhiều công sức vào việc ăn uống của đứa nhỏ, mỗi ngày không trùng lặp thay đổi món ăn.

Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều dùng rau dưa và thịt chất lượng cao do không gian sản xuất, nấu cháo, nấu canh thêm nước suối, làm như vậy mùi vị thức ăn lại càng tuyệt vời.

Cho nên trong khoảng thời gian này, cái miệng nhỏ nhắn và dạ dày của Ngôn Ngôn đã bị nuôi thành khó chiều.

Nhưng nếu là gặp thứ mình không thích ăn, Ngôn Ngôn cũng sẽ không trực tiếp phun ra, mà là lựa chọn ăn hết.

Bởi vì mẹ đã dạy cậu, lãng phí lương thực là không đúng, Ngôn Ngôn muốn làm một đứa trẻ hiểu chuyện.

Nghe em trai nói, Cố Gia Hào không nói gì đỡ trán: “Ngôn Ngôn, không phải ai cũng có tài nấu nướng tốt như thím Hai.”

“Nếu thím Hai là mẹ con, cho dù mỗi ngày ăn cải trắng khoai tây con cũng bằng lòng.”

Bạn nhỏ Cố Gia Ngôn nghe cái hiểu cái không, nhưng cậu nắm được trọng điểm.

Anh trai muốn mẹ cậu bé làm mẹ của mình, cảm giác nguy cơ trong lòng trong nháy mắt tăng vọt lên.

“Mẹ là mẹ Ngôn Ngôn.” Bạn nhỏ Ngôn Ngôn bá đạo nói, cho dù là anh trai tốt nhất của cậu bé cũng không thể tranh giành mẹ với cậu bé được.
Cố Gia Hào qua loa nói: “Được được được, không cướp mẹ với em.”

Dù sao trong nhà thím hai làm đồ ăn ngon sẽ gọi cậu bé tới, hơn nữa con không chê mẹ xấu, mẹ của cậu bé cũng rất tốt nha, có cho ngàn lượng vàng không đổi.

Lâm Vân Khê cũng bị đám trẻ này chọc cười: “Được rồi, mẹ là mẹ của một mình Ngôn Ngôn.

Trong sân nho nhỏ tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ của bọn nhỏ, khiến cho người đi ngang qua liếc mắt nhìn, không khỏi hiểu ý cười một tiếng.
Sáng sớm hôm nay, mẹ Cố đẩy cửa nhà con dâu thứ hai ra, Lâm Vân Khê đang bận rộn trong bếp. 

“Mẹ, mẹ đến rồi, mau ngồi xuống nghỉ một lát.” Thấy mẹ chồng vào bếp, Lâm Vân Khê vội vàng gọi.

Mẹ Cố trực tiếp ngồi vào bếp, giúp nhóm lửa: “Không cần lo cho mẹ, con mau chuẩn bị bữa sáng đi, nếu không lát nữa Ngôn Ngôn tỉnh sẽ ầm ĩ không cho con đi.”

Hôm nay, Lâm Vân Khê dự định đi thị trấn một chuyến, thời tiết quá nóng cộng thêm đường đất không dễ đi, mang theo Ngôn Ngôn rất bất tiện, cho nên tìm mẹ chồng đến giúp chăm sóc Ngôn Ngôn.

“Được, cảm ơn mẹ.” Lâm Vân Khê đẩy nhanh động tác trong tay.

Ở trong nồi nhỏ nấu một nồi cháo gạo nhỏ, hấp năm sáu cái bánh bao.

Tiếp theo dùng nguyên liệu nấu ăn lấy ra từ trong không gian trước đó, làm đậu phụ khô và thịt băm ớt xanh.

Làm cho Ngôn Ngôn một bát mì cá tuyết tươi ngon, món ăn vặt hôm nay là bánh hấp táo đỏ xốp ngon miệng.

Táo đỏ bỏ hạt nghiền nát thành bùn, cho bột mì, táo đỏ nghiền nát và trứng gà vào bát trộn đều hòa vào nhau, cho vào nồi hấp 20 phút.

Mẹ Cố ở trước bếp nhìn đến mí mắt nhảy dựng, đứa nhỏ này, làm đồ ăn vặt cho con cần thêm nhiều thực phẩm tinh quý giá như vậy!

Theo bà ấy thì nấu trứng gà đã coi như là một món ăn rất ngon.

Ở chung lâu như vậy, mẹ Cố đã hiểu rõ tính tình con dâu.

Lời thuyết giáo của mẹ con sẽ cười tủm tỉm nghe, nhưng có làm theo hay không lại là một chuyện khác, cho nên mẹ Cố chỉ yên lặng phàn nàn trong lòng một chút.

Nói cho cùng, thức ăn cuối cùng đều là vào trong bụng cháu trai nhỏ nhà mình, xa xỉ thì xa xỉ đi.

Hơn nữa mỗi ngày ăn thức ăn như vậy, trách không được có thể nuôi Ngôn Ngôn tốt như vậy, con nít cùng tuổi với cậu bé lúc này nói chuyện cũng không rõ ràng lắm.

Huống hồ bà và ông chồng già nhà mình cũng hưởng không ít đồ ngon, hiện tại ăn cơm xong đi ra ngoài tản bộ, ai không khen một câu con dâu hiếu thuận, trong nhà êm ấm.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play