Cuộc sống hiện tại của hai ông bà bọn họ thoải mái như vậy, một phần lớn là nhờ bà con dâu này dốc lòng quan tâm, cho nên nói bà ấy thiên vị là rất bình thường.

“Chuyện nên làm mà. Cha mẹ, con về trước đây, Ngôn Ngôn và Gia Hào đang chờ con.”

Lâm Vân Khê tiếp tục gọi Chu Xuân Phân đang bận rộn trong bếp: “Chị dâu, cơm tối làm ít một chút, Gia Hào tối nay ăn ở chỗ em.”

“Tên tiểu tử thối này.” Chu Xuân Phân cười mắng một câu, nói tiếp.

“Vân Khê, vậy làm phiền em rồi, nếu nó không nghe lời vậy em cứ dùng sức đánh.”

Lâm Vân Khê cười cười: “Không đâu, Gia Hào rất hiểu chuyện.”

Về phần Lưu Xảo Xảo, ngày thứ ba sau khi về nhà mẹ đẻ, thì tự mình quạu quọ trở về.

Nhà mẹ đẻ cô ta nổi danh trọng nam khinh nữ trong đại đội, trong nhà liên tục sinh năm đứa con gái mới có được một quả trứng bảo bối: Lưu Bảo Căn.

Bốn chị gái phía trước Lưu Xảo Xảo đều bị báo giá cao gả đến một nơi rất xa xôi nghèo khó, tiền sính lễ tất cả đều để lại cho Lưu Bảo Căn dùng để cưới vợ.

Trong năm chị em, Lưu Xảo Xảo là người may mắn nhất, gả cho Cố Đào, cuộc sống trôi qua không biết tốt hơn gấp mấy lần so với mấy chị gái của cô ta.

Cha mẹ chồng cũng không phải thích bới móc, chuyện nhà mình cô ta có thể tự mình làm chủ, tuy rằng chồng cô ta không giỏi ăn nói, nhưng cũng không có tật xấu khác.

Sau khi kết hôn mấy năm nay cô ta sinh một trai một gái, thắt lưng cũng thẳng lên, chị em cùng thôn với cô ta đều rất hâm mộ cô ta gả cho một gia đình tốt.

Mấy ngày ở nhà mẹ đẻ, toàn bộ công việc trong nhà đều là cô ta làm.

Bận rộn từ sáng sớm đến tối, đã như vậy em dâu còn cả ngày hất hàm xa sả nói nàng là ăn không ngồi rồi.

Quan trọng là cả nhà không ai thay cô ta nói chuyện, mẹ cô ta còn trách cô không thể mang chút lương thực về.

Lưu Xảo Xảo tức giận bỏ đi, chưa kịp chào hỏi đã xám xịt trở về nhà chồng.

Chuyện này vốn là cô ta đuối lý, sau khi trở về còn bị chồng thuyết giáo một phen, hôm nay cũng không dám nhằm vào Lâm Vân Khê.

Chỉ là, khi nghe được Cố Gia Hào đêm nay muốn ở lại Lâm Vân Khê nhà ăn cơm, Lưu Xảo Xảo có chút hối hận hôm nay ngăn con trai không cho nó chơi cùng Cố Gia Ngôn.

Nếu không Cố Gia Hào có thể ở lại đó ăn bánh bao thịt, con trai cô ta cũng có thể.

Nói không chừng đến lúc đó còn có thể mang về mấy cái, để cho người làm mẹ là cô ta cũng thơm lây.

Mấy ngày nay, không chỉ có bố mẹ chồng, phần lớn người trong thôn đã khen tài nấu nướng của Lâm Vân Khê lên trời, cô ta cũng muốn nếm thử xem có phải thật sự tốt như vậy hay không.

Ngoài ra, tôm hùm lần trước Lâm Vân Khê dạy cho chị Cố được mọi người đồng lòng khen ngợi.

Hơn nữa qua lời tâng bốc của Cố Gia Hào, trong thôn thiếu chút nữa đều truyền khắp, mọi người thường thường sẽ làm một bữa cải thiện cuộc sống một chút.

Đương nhiên cũng không ăn thường xuyên, dù sao gia vị trong nhà chống đỡ không được, thỉnh thoảng làm một bữa cho bọn nhỏ đỡ thèm cũng rất tốt.

Mấy ngày trước, nhà họ Cố dưới sự chứng kiến của trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn chia phòng, chia bếp không phân nhà.

Mọi người còn ở dưới một mái hiên, tách ra nấu cơm ăn cơm, chuyện của các nhà tự mình quản.

Đương nhiên, gặp phải ngày nghỉ hoặc tết âm lịch vẫn phải tụ tập cùng một chỗ ăn bữa cơm đoàn viên.

Trong sân, cha Cố nhìn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm mấy đứa cháu trai cháu gái đang nuốt nước miếng, ông ấy vẫy vẫy tay.

Bốn đứa trẻ lập tức chạy qua, ông ấy lấy ra hai cái bánh bao, mỗi đứa chia cho nửa cái: “Được rồi, về phòng ăn đi.”

Trong tam phòng, Lưu Xảo Xảo đoạt lấy bánh bao trong tay Tam Ny cắn một miếng, miệng còn mắng.

“Con gái không xứng ăn đồ ngon như vậy, lớn lên cũng thành con nhà người ta.”

Nghe trong phòng truyền ra tiếng khóc, mẹ Cố có chút phiền lòng, muốn mở miệng gọi Tam Ny lại đây.

Cha Cố lắc đầu với bà ấy, nếu đã ở riêng, bọn họ tự lo tốt cho bản thân là được.

“Ăn đi, bà đừng hồ đồ, bánh bao Vân Khê lấy ra hiếu kính chúng ta, bọn họ muốn ăn thì tự làm.”

Sắc mặt mẹ Cố cứng đờ, bà ấy quả thật muốn giữ bánh bao cho lão đại và lão tam.

Cuộc sống của lão Nhị không tệ, hơn nữa trợ cấp mỗi tháng của lão Nhị không thấp, trong nhà cách một khoảng thời gian còn có thể ăn thịt một lần.

Nhưng cuộc sống của lão đại và lão tam thì không ổn, cả năm tiếp xúc với đất đai, quanh năm suốt tháng không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.

Nhìn thấy ánh mắt bà lão lóe ra, ông Cố vỗ đũa lên bàn, giọng điệu nghiêm khắc nói.

“Có phải bà thấy cuộc sống hiện tại của chúng ta không tệ nên không thành thật rồi không?”

“Vân Khê lấy đồ tới đây, đó là đang hiếu kính chúng ta, bà như vầy không phải là đang phụ lòng nó sao?”

“Trong khoảng thời gian này phải nhờ Vân Khê bồi bổ thân thể cho chúng ta, chúng ta ăn no uống say, bệnh trên người cũng tốt lên, bà tự mình nhìn xem bên ngoài có bao nhiêu người hâm mộ hai ông bà già chúng ta.”

Thân thể của cha Cố ông ấy tự mình biết, bởi vì đầu gối bị thương lúc còn trẻ, hơn nữa nhiều năm lao động.

Mỗi khi trời mưa hoặc mệt mỏi, đầu gối sẽ đau đến ngay cả ngủ cũng không được.

Hiện tại thì tốt rồi, từ khi dán thuốc cao Vân Khê mang tới, vấn đề đầu gối tra tấn ông ấy nhiều năm đã tốt hơn chín mươi phần trăm.



 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play