Trương Tú Liên ngạc nhiên, sau đó bật cười, bàn tay thô ráp khẽ chạm vào khuôn mặt mềm mại của con gái, dịu dàng nói:
"Được rồi, không nhắc nữa. Nhưng mà mẹ với cha con đã lên đây rồi, mấy ngày tới để mẹ giúp con một tay nhé? Con cũng chỉ cho mẹ cách làm đi."
"Được thôi! Dạy mẹ đương nhiên là được mà! Nhưng nếu mẹ thấy mệt thì nói với con, đừng cố quá, cứ về nhà nghỉ ngơi nhé." Ngô Yên tươi cười đồng ý, hoàn toàn không ngại việc Trương Tú Liên đến giúp.
"Ừ, mẹ biết rồi." Trương Tú Liên gật đầu, nhưng trong lòng lại thầm tính toán: mấy ngày này phải để con gái nghỉ ngơi nhiều một chút, việc gì mẹ làm được thì cứ để mẹ làm.
______
Buổi trưa, Ngô Yên nhờ Cô Lý trông quầy hàng hộ rồi cùng mẹ về nhà. Trương Tú Liên ban đầu muốn nấu cơm rồi mang ra quán cho con gái, hoặc ít nhất cũng phải thay ca để con nghỉ một chút. Nhưng Ngô Yên bảo trưa nắng nóng, ít khách, không đáng để cực nhọc như vậy, thế là hai mẹ con cùng nhau về nhà.
Sáng nay, Ngô Kiến Quốc vốn định nằm trên giường nghỉ ngơi, nhưng sau đó tự mình chống gậy ra phòng khách. Ở đó có cái quạt điện quay đều đều, có cả ti vi để xem, dù là môi trường xa lạ nhưng vẫn khiến ông cảm thấy thoải mái hơn so với việc nằm một chỗ buồn chán. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play