Ngô Yên không có ý định chờ Thẩm Thanh Việt tìm được bác sĩ, mà nghĩ rằng mình vẫn có thời gian để đưa Ngô Kiến Quốc và Trương Tú Liên đến bệnh viện. Nếu đã đến đây, việc đi bệnh viện cũng sẽ thuận tiện hơn.
Tuy nhiên, Trương Tú Liên và Ngô Kiến Quốc lại muốn xem thử việc bày quầy hàng của con gái trông như thế nào, nên cũng không quá vội đến bệnh viện. Sáng hôm sau, khi Ngô Yên ra bày quán, Trương Tú Liên cũng đi theo. Còn Ngô Kiến Quốc vì đi lại bất tiện nên đành ở nhà nghỉ ngơi trên giường.
Trương Tú Liên xách theo một túi đầy kẹp tóc và hoa cài. Cảm nhận được sức nặng trong tay, lòng bà lại càng xót xa. Dù tối qua đã thấy con gái làm những thứ này, nhưng đến lúc cầm lên, bà vẫn không kìm được mà đau lòng.
"Mỗi ngày con đều mang theo hai túi lớn như thế này sao? Nặng như vậy, con làm gì có sức mà mang?" Trương Tú Liên lo lắng hỏi.
Con gái bà từ nhỏ vốn không khỏe, người gầy yếu, ở nhà cũng chỉ làm những việc nhẹ như cho gà ăn hay nấu cơm, chưa bao giờ làm việc nặng nhọc. Đôi tay này lẽ ra phải cầm bút viết, chứ không phải suốt ngày làm kẹp tóc, hoa cài, hay gội đầu, massage cho người ta.
Từ hôm qua đến nay, bà đã nghe Ngô Yên kể về cuộc sống ở Hải Thành. Nơi này là thành phố lớn, nhưng ra ngoài là tốn tiền, ăn uống cũng phải tốn tiền. Sáng nay bà đi chợ mua ít đồ ăn cùng con gái, tùy tiện chọn vài thứ mà đã mất mấy đồng bạc.
Bà nhớ lại trước đây, khi con gái còn làm ở tiệm cắt tóc, mỗi tháng chỉ được 150 đồng, vậy mà vẫn gửi về nhà 100 đồng. Lúc đó, bà nghĩ 50 đồng còn lại chắc cũng đủ tiêu. Nhưng bây giờ nhìn lại, hóa ra con bé phải sống rất khổ, ăn không ngon, mặc không đủ ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play