Ngô Yên tuy trang điểm đậm nhưng ánh mắt trong trẻo và chân thành, không hề có ý khinh thường ai. Người phụ nữ đối diện tuy làm công việc vất vả, nhưng đã từng gặp không ít tình huống như thế này. 

Bị lời nói khó nghe của Chu Như Chân chọc giận, nhưng khi thấy Ngô Yên thành khẩn xin lỗi, cơn giận của cô ta cũng dịu đi phần nào.  

Người phụ nữ khoanh tay trước ngực, môi đỏ mọng khẽ nhếch lên. Ánh mắt lướt qua gương mặt cúi thấp của Chu Như Chân rồi dừng lại trên người Ngô Yên. Cô ta hất cằm về phía Chu Như Chân, giọng đầy ẩn ý:  

“Đây là bạn của cô thật sao? Sao tôi có cảm giác cô ta cố tình gây chuyện cho cô vậy?”  

Ngô Yên giả vờ không biết, mỉm cười đáp:  

“Đây là bạn thân của tôi, lớn lên cùng nhau. Cô ấy không cố ý gây chuyện đâu, chỉ là tính cách thẳng thắn, không suy nghĩ nhiều trước khi nói thôi.”

Lúc này, Chu Như Chân bỗng thấy tim đập mạnh. Người phụ nữ kia nhìn cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý, như thể đã nhìn thấu suy nghĩ của cô vậy. Lo sợ Ngô Yên sẽ nghi ngờ, cô vội vàng xin lỗi:  

“ Phải phải, thật xin lỗi chị nhé! Tôi vốn không giỏi ăn nói, lần sau nhất định sẽ cẩn thận hơn.” 

Người phụ nữ ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười, hừ nhẹ một tiếng. Nhìn hai cô gái vẫn còn nhỏ tuổi, cô ta cũng không muốn chấp nhặt nữa. Ngược lại, ánh mắt lại lướt qua Ngô Yên, rồi nhếch môi nói:  

“Hôm nay tôi bận, không so đo với hai cô. Nhưng cô bé, tôi lại rất thích phong cách của cô đấy. Khi nào rảnh, chúng ta đi ăn một bữa đi. ”

Ngô Yên cười tươi đáp lời:  

“Được thôi, chị! Tôi ở lầu các, lúc nào cũng có thể gặp.”

Người phụ nữ gật đầu rồi vội vàng rời đi. Hai người cũng nhanh chóng rời khỏi đó, chạy về tiệm uốn tóc vì đã chậm trễ khá lâu.  

Trên đường đi, Ngô Yên im lặng, khuôn mặt lạnh lùng. Phần vì lớp trang điểm trên mặt, phần vì tâm trạng không tốt. Chu Như Chân thấy vậy thì vừa lo lắng vừa thắc mắc * tại sao lần này Ngô Yên không đứng về phía cô ta mà lại xin lỗi người phụ nữ kia? *

Thật ra, kế hoạch của Chu Như Chân là đẩy Ngô Yên vào rắc rối, khiến cô bị khi dễ. Sau đó, cô sẽ đóng vai người bạn tốt ở bên an ủi, để Ngô Yên càng thêm tin tưởng và ỷ lại vào mình. Nhưng lần này, mọi chuyện lại không diễn ra như mong muốn.  

Cô ta cười giả lả, khoác tay Ngô Yên:  

“Tiểu Yên Yên, thực sự xin lỗi nhé! Hôm nay chắc tôi dậy sớm quá nên đầu óc mơ màng, lỡ lời với người ta. Nhưng cậu cũng biết tính tôi rồi mà, không phải cố ý đâu.”

Ngô Yên liếc nhìn cô ta, không nói gì. Cái nhìn ấy khiến Chu Như Chân có chút hoảng sợ.  

“Tôi đâu có cố tình gây chuyện! Chẳng qua cô ta đứng chặn đường, mà chúng ta thì còn phải đi làm, tôi chỉ nhắc nhở một chút thôi. Ai ngờ cô ta lại phản ứng mạnh như vậy… ”

Chu Như Chân giả vờ ấm ức, cố gắng đổ lỗi cho người phụ nữ kia. Nhưng Ngô Yên chỉ cười nhạt. Cô không muốn vạch trần Chu Như Chân ngay lúc này, chỉ nhẹ nhàng đáp:  

“ Ở đây chỉ có hai chúng ta, tôi lại mới đến, chưa quen biết ai cả. Người ta nói ‘bà con xa không bằng láng giềng gần’, nếu đắc tội với tất cả hàng xóm xung quanh, tôi sống sao được?”  

“Đúng đúng! Nhưng cậu yên tâm, không phải vẫn có tôi sao? Tôi là bạn thân của cậu mà!—Chu Như Chân cười ngọt ngào, ra vẻ đáng tin cậy. ”

“Ừ, nhưng mà vẫn phải chú ý lời ăn tiếng nói, đừng gây chuyện không cần thiết. ”

Ngô Yên mỉm cười, nhưng trong lòng đã có tính toán riêng. Cô hiểu rõ kiểu người như người phụ nữ ban nãy, dù bề ngoài chanh chua nhưng thực chất không phải dạng thù dai. Chỉ cần nói lời xin lỗi chân thành, người ta cũng không muốn truy cứu.  

Chính vì thế, cô cố ý để Chu Như Chân tự mình xin lỗi. Nếu cô ta không làm, Ngô Yên đã chuẩn bị sẵn sàng để trở mặt. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là người phụ nữ kia lại nhìn thấu trò vặt của Chu Như Chân, khiến cô ta phải vội vàng xuống nước.  

Nghĩ đến đây, Ngô Yên khẽ liếc nhìn Chu Như Chân rồi cụp mắt xuống, che đi những suy tính trong lòng.  

Vẫn chưa đến tiệm uốn tóc, Chu Như Chân bỗng như nhớ ra điều gì đó, liền quay sang nói: 

 “Tiểu Yên Yên, hôm nay chị Vương chắc lại đến làm massage đấy. Bà ta khó tính lắm, lần trước còn mắng tôi đến phát khóc. Cậu cũng thấy rồi đấy! Cậu làm giỏi hơn tôi, hay là hôm nay cậu làm cho bà ta đi? Chắc chắn bà ta sẽ hài lòng lắm! ”

Ngô Yên mím môi, khóe miệng cong lên một nụ cười đầy ẩn ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play