Có lẽ vì đều mang trong lòng một ý chí mạnh mẽ, quyết tâm làm sự nghiệp, nên tuy đây là lần đầu tiên hợp tác, nhưng Tô Vân Nhiễu và Lúc Anh, Vương Tố Nga cùng những người khác rất nhanh đã trở nên quý trọng lẫn nhau, phối hợp vô cùng ăn ý.
Trước đó Tô Vân Nhiễu đã đưa bản nhạc cho Vương Tố Nga, nàng liền dẫn theo mấy nhạc sư diễn tập thành thục. Trong tiếng đàn cùng tiếng chiêng trống rộn ràng, Tô Vân Nhiễu bắt đầu huấn luyện vũ đạo cho Lúc Anh và Thải Linh Nhi.
Thời buổi này, muốn ăn cơm bằng nghề ca múa, thì bản lĩnh phải đủ vững vàng để người khác đuổi theo cũng không kịp.
Trước kia khi luyện tập Tiểu Hồ Tiên Hạ Sơn ở Kim Lăng phủ, phần ca và múa vốn được tách riêng để biểu diễn. Phần hát gần như đều do mấy tiểu ca nhi hoàn thành, phần múa thì chỉ đơn thuần là múa, cả quá trình không cần mở miệng hát.
Thực ra, cách biểu diễn này không phải là điều mà Tô Vân Nhiễu theo đuổi. Ngay từ đầu, điều y muốn làm là ca vũ kịch – tức kết hợp hát và múa. Việc phải tách phần múa ra chỉ là bất đắc dĩ. Bởi so với Huy Âm Quán, Linh Phong Hí Xã của y chẳng qua chỉ là gánh hát rong đổi nghề nửa đường mà thôi.
Những người như Tiểu Vân Tiên, Thải Vi, Phương Vi… so với Lúc Anh, Thải Linh Nhi, Vương Tố Nga – những người từ nhỏ đã học hí kịch bài bản – thì… ừm, phải nói là kém hơn thấy rõ ở nhiều mặt.
Ví dụ như Lúc Anh và Thải Linh Nhi, dù có lăn lộn nhào mấy vòng, thì vừa mới đứng dậy đã có thể lập tức cất giọng hát, trán thì đổ mồ hôi, nhưng hơi thở vẫn ổn định như núi sông hồ biển – mượt mà, rõ ràng, hoàn toàn không nghe ra chút nào hỗn loạn hay đứt đoạn, cũng chẳng có tiếng thở gấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT