Trận bóng thắng hay thua, đối với kiểu người như Lưu Văn Anh và Tô Vân Đình – những người chỉ đến xem cho vui, không cá cược hay đặt cược gì – thì thật ra cũng không quan trọng lắm, các nàng chỉ là tranh thủ coi một thứ mới lạ mà thôi.
Trong sân, trận đấu mã cầu (*) diễn ra vô cùng kịch liệt, mà tiếng hò hét bên ngoài cũng chẳng kém phần náo nhiệt.
(*)Mã cầu (馬球), còn gọi là polo cưỡi ngựa, là một môn thể thao cổ truyền, người chơi cưỡi ngựa và dùng gậy dài để đánh bóng vào khung thành đối phương. Đây là trò chơi có lịch sử lâu đời ở Trung Quốc, từng rất phổ biến trong giới quý tộc, đặc biệt là từ thời Đường trở đi.
Lưu Văn Anh và Tô Vân Đình nhìn mà cứ như đang trong sương mù, chẳng hiểu gì mấy, trong lòng thì lại luôn ngóng ngóng ánh mặt trời xem giờ giấc, ghé tai nhau nói chuyện nho nhỏ, tính toán tới giờ Thân bốn khắc (khoảng 3 giờ chiều) sẽ rời đi, bởi các nàng còn phải về Khánh Đức Lâu tìm Tam Lang, đến lúc đó cùng nhau xếp hàng mua vịt quay nữa.
Ai ngờ chỉ mới lơ đễnh trong chốc lát, trong sân hai người dẫn đầu đội Hồng và đội Lam không biết sao mà lại đánh nhau thật sự, chẳng thèm để ý đến lễ nghĩa gì nữa, cứ thế cưỡi ngựa lao vào ẩu đả.
Người xem bên ngoài lại càng náo nhiệt, không ai lo lắng mà ngược lại còn hưng phấn reo hò cổ vũ:
"Ối, đánh nhau rồi! Đánh nhau rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play