Ánh hoàng hôn nhuộm đầy trời, chiếu lên mái ngói lưu ly khiến chúng trở nên rực rỡ muôn sắc.
Vầng cam hồng của hoàng hôn đúng lúc treo lơ lửng trên mái cong Trích Tinh điện phía tây hoàng thành. Xa xa nhìn lại, giống như một con tiên hạc đang dang cánh muốn bay, mang theo một chiếc đèn lồng tròn, lại giống như một vị thần tướng tay cầm thương kích, đang khua một lòng đỏ trứng muối trên trời!
Lưu Văn Hiên sau khi hoàn thành thủ tục chứng nhận thính giảng, thuận tiện "cọ ké" hai tiết kinh sử của đại nho nổi danh, rồi giao lưu cảm ngộ học hành với đông đảo học sinh Thái Học, sau đó mới thắng lợi trở về Hạnh Lâm Uyển.
Con hẻm lát đá xanh nhỏ hẹp, hai bên trồng trúc biếc cùng hoa hải đường, trên cánh cửa gỗ màu huyền có hai vòng tay nắm bằng đồng khắc đầu sư tử.
Lưu Văn Hiên vừa đẩy cửa bước vào, liền thấy đệ đệ nhà mình — y như con cún giữ cửa bị xích lại — khoác áo choàng lông thỏ, ngồi xổm bên hiên nhà chính, mắt nhìn trân trân ra ngoài cổng lớn, vẻ mặt uể oải chán chường, như thể chỉ hận không thể thoát xích mà chạy một mạch hai dặm cho sướng người vậy!
Lưu Văn Hiên ngạc nhiên hỏi:
“Hôm nay đệ vẫn chưa ra khỏi cửa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play