Bị Ngọc Cửu Tư dọa cho một trận như vậy, Tô Vân Nhiễu chẳng còn tâm trạng ăn uống gì, càng không có hứng tự tay nấu nướng.
Sau khi khóa hết tất cả cửa trong ngoài sân, cất giữ cẩn thận những vật quý trọng, Tô Vân Nhiễu vội vàng đi lên thôn trang.
May mắn là lúc trước khi mua thôn trang đã chọn nơi gần nhất, chạy một lúc là đến, vừa hay kịp lúc cô mẫu bọn họ cũng vừa mới ăn trưa xong.
Lưu Văn Anh cầm trong tay một đôi đũa và một chồng chén, hơi ngạc nhiên nhưng lại như đã đoán được điều gì đó, liền trêu ghẹo:
"Không phải đệ nói lười qua lại chạy tới chạy lui, buổi trưa cũng chẳng thèm đến ăn cơm sao? Sao vậy, có phải phát hiện ra chạy một đoạn đường còn đỡ hơn tự mình lò nấu bếp không?"
Tô Vân Nhiễu nhanh nhẹn chạy đến tủ đứng, tự lấy cho mình thêm một cái chén và đôi đũa, mạnh miệng chối:
"Ta vốn dĩ chỉ tính nấu một chén canh gà cho xong chuyện thôi, có gì mà phiền toái chứ? Ta cố ý chạy về đây, chẳng phải vì giúp nhà mình nhận thêm một đơn thịt kho nữa sao? Muốn về báo một tiếng trước thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT