Ở Bắc Thành, quan nha lớn nhất nơi này là chỗ Tô Vân Nhiễu thường xuyên lui tới.
Tào Bảo Nhân, người phụ trách việc mua bán nhà đất và ruộng nương, vừa thấy Tô Vân Nhiễu bước vào cửa đã cười ha hả:
“Nha, Tô gia tiểu tử lại tới rồi! Từ lúc ngươi tám tuổi, mỗi năm bốn mùa, mùa nào cũng chạy tới chỗ ta hỏi hết lượt, hỏi xem nhà đất, ruộng nương có giảm giá không, có điền trang nào dưới mười mẫu đang rao bán không. Hôm nay vừa bước sang đầu xuân, khỏi cần ngươi mở miệng, ta nói thẳng luôn. Giá ruộng đất lại tăng rồi, ruộng tốt nhất đã lên đến 22 lượng bạc một mẫu. Điền trang thì không có, nhưng ruộng lẻ dưới mười mẫu thì có vài chỗ. Ngươi có muốn tạm chấp nhận không?”
Tô Vân Nhiễu chẳng quan tâm đến gì khác, chỉ nhạy bén với con số. Y kinh hô:
“22 lượng bạc một mẫu! Lần trước ta hỏi giá không phải mới 18 lượng một mẫu sao?”
Tào Bảo Nhân nghe vậy bật cười, giọng điệu khoa trương:
“Này này này, 18 lượng bạc một mẫu ruộng tốt sao? Lần trước ngươi hỏi là khi nào? Chắc không phải năm sáu năm trước đấy chứ? Lúc đó, tiểu tử ngươi còn chưa cao bằng cái quầy của ta nữa kìa.”
“Phụt!”
“Ha ha ha……”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT