Editor: Quỳnh Anh 💕

___________________________

Buổi chiều, Lương Nhiên được cho về nhà. Trước khi đi, phó sở trưởng đưa cho cô một tập tài liệu, nói rằng trong hai ngày tới sẽ có người liên hệ.

Về đến nhà, để chúc mừng bản thân tạm thời thoát khỏi một kiếp nạn, cô mở tủ lạnh, lấy ra chai dịch dinh dưỡng vị vải yêu thích rồi uống một ngụm.

Đáng tiếc là cảm giác bị theo dõi vẫn còn đó. Một sự hiện diện vô hình lạnh lẽo, như có người đang lặng lẽ quan sát cô từ sau lưng.

Từ nội dung cuộc gọi của phó sở trưởng, cô có thể đoán được rằng Bộ Giám sát cuối cùng cũng đã từ bỏ cô sau ba năm theo dõi. Họ không còn cố tìm kiếm bí mật giúp công dân hạng ba rời khỏi khu ô nhiễm, cũng không còn điều tra xem cái chết của Lương Điểm có liên quan trực tiếp đến cô hay không.

Từ hôm nay trở đi, dù từng có người tin rằng cô may mắn sống sót, hay cho rằng cô là kẻ đạp lên xác đội Thần Hi để tồn tại, thì sự tồn tại của cô giờ đây chỉ còn một giá trị duy nhất: làm cố vấn thực địa cho đội Huyền Tinh.

Cô hiểu rõ điều đó. Nếu mọi chuyện đã như vậy, lẽ ra Bộ Giám sát cũng nên tháo bỏ hệ thống theo dõi trong nhà cô.

Dù sao họ cũng cho rằng cô không còn sống được bao lâu, giữ lại giám sát để làm gì?

Vậy mà cuối cùng… có lẽ là cô nghĩ quá nhiều.

Lương Nhiên khẽ cười giễu chính mình.

Không muốn tiếp tục chịu đựng ánh mắt giám sát vô hình ấy, cô xách ba lô, bước vào phòng ngủ.

Căn hộ của cô không lớn, nhưng chỉ có hai nơi duy nhất không bị gắn thiết bị theo dõi—phòng ngủ và nhà vệ sinh. Không gian tự do của cô vốn đã nhỏ bé đến mức đáng thương. Trước đây, cô từng tự phân tích kỹ càng lý do tại sao phòng ngủ lại không bị theo dõi, cuối cùng đi đến kết luận đơn giản—họ tiếc nuối.

Đương nhiên không phải tiếc cô, mà là tiếc Lương Điểm.

Dựa trên suy đoán của cô, người trực tiếp đề xuất và giám sát toàn bộ quá trình theo dõi cô chính là Nguyễn Mai, bộ trưởng Bộ Giám sát. Người phụ nữ ấy từng được Lương Điểm cứu mạng, cũng là người ủng hộ trung thành nhất khi Lương Điểm trở thành Chấp pháp trưởng chính thức. Quan trọng hơn, cô ta rất trẻ, chỉ hơn Lương Nhiên hai tuổi, nhỏ hơn Lương Điểm ba tuổi; là một trong những người nắm quyền trẻ nhất Chủ thành. Trước đây, không ít lần, trong các sự kiện công khai, cô ta đã gọi Lương Điểm là chị gái với một niềm tự hào không giấu giếm.

Lương Nhiên có thể chắc chắn một điều. Nếu được chọn, Nguyễn Mai chắc chắn muốn thay thế cô, trở thành em gái ruột của Lương Điểm.

Căn hộ mà Lương Nhiên đang sống vẫn lưu giữ những dấu vết của Lương Điểm, đặc biệt là phòng ngủ. Tấm thảm vẫn còn đôi dép lông mềm mại của chị ấy, giường chất đầy những con thú nhồi bông yêu thích, trên tường treo những bức tranh cắt giấy mà chị ấy đã dày công tỉ mỉ khắc từng đường nét.

Nguyễn Mai có lẽ cảm thấy, nếu lắp đặt thiết bị theo dõi trong phòng ngủ, sẽ làm phiền đến Lương Điểm.

Dù chị ấy đã chết.

Lương Nhiên vừa tự giễu, tự hỏi bao giờ mình mới được ai đó tôn trọng như vậy, vừa lật xem tập tài liệu mà phó sở trưởng đã đưa lúc chiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play