Dù sao trong những năm này cũng không thiếu mấy lời nói lạnh nhạt. Đa số đều là cảm thấy hành động của Lâm Đại không đáng tin cậy. Lâm Nguyệt Lượng vẫn luôn kiềm chế, muốn để cho mấy người xem thường nhà bọn họ nhìn một cái. Ai nói có con gái đều là lỗ vốn, một đứa con gái như cô không hề giống như những gì bọn họ bàn tán.
Trừ cái đó ra, cô cũng muốn cho cha mẹ nở mày nở mặt, để những người từng coi thường đều phải hâm mộ bọn họ. Hâm mộ vì dù không có con trai nhưng lại có một đứa con gái tuyệt vời.
Cho nên lần này ngoại trừ việc gửi tiền về cho ông nội và cha mẹ, Lâm Nguyệt Lượng còn muốn mua mấy món đồ tốt mà Liên Dương không có gửi về nhà.
Giống như loại áo lông đang rất thịnh hành kia, chắn gió rất tốt. Còn có một loại giày có lớp lót lông, bên ngoài có một lớp da vừa vừa chắn gió vừa chắn nước.
Cha cô vì phải ra đồng làm việc nhiều mà da chân đều nứt nẻ. Loại giày kia ấm áp, dù sao cũng tốt hơn rất nhiều so với mấy đôi giày vải bông tự làm kia.
Cố An An cũng nghĩ vậy, trong nhà không thiếu tiền cũng không thiếu đồ vật, nhưng đã là con cháu thì không thể vì vậy mà không hiếu kính ông bà cha mẹ được.
Đối với người lớn mà nói, con cháu tặng đồ không chỉ làm họ càng yêu thích mà quan trọng hơn là nhờ những vật này mà họ có thể ngẩng đầu, ưỡn ngực lên với những người xung quanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play