Lúc nhỏ cô cũng từng ở nơi này một thời gian, đều quen thuộc với hàng xóm. Dù nhà họ Hạ kia không hay ra ngoài nhưng Kim Nghệ cũng biết đại khái tình huống.
Cụ già kia chỉ có một đứa con trai, các nhân tố trong nhà không có vấn đề, dù có sở hữu nhiều phòng, nhưng chính phủ cũng không có lý do thu hồi nhà. Cũng chưa từng nhìn thấy những thân thích khác tới lui.
Sau khi con trai ông ấy xuống nông thôn thì càng trong tình trạng mẹ góa con côi, cho nên Kim Nghệ lập tức loại bỏ khả năng cô gái kia là bà con trong nhà.
Vì sao cô lại nhớ kỹ mọi chuyện như vậy, thật ra vẫn là chuyện về nhà ở.
Hiện tại có rất nhiều người không đủ chỗ ở. Nhà bà ngoại Kim Nghệ như vậy đã được xem là có điều kiện số một số hai, có rất nhiều gia đình sáu bảy nhân khẩu phải chen chúc trong một căn phòng, trở mình cũng khó khăn.
Nếu đem so sánh, nhà của Hạ Tuyết Nam có nhiều phòng như vậy rất dễ làm người ta ghen tị. Không ít người đều mong ông ta có thể giác ngộ cao một chút, cống hiến phòng dư cho chính phủ hoặc cung cấp cho hàng xóm láng giềng không có nhà ở.
Nhưng con trai độc nhất của Hạ Tuyết Nam đã bị chính phủ điều đến nông thôn, muốn ông có giác ngộ, thật buồn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT