Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành đều là tài xế lâu năm, mỗi lần gặp hàng hóa quá tải trọng, đều sẽ lái xe hết sức cẩn thận. Dù sao thì đầu năm nay không có quy tắc quá khắc nghiệt ở phương diện này. Mỗi nhà máy vì tiết kiệm chi phí vận chuyển nên sẽ thường liều mạng nhét đầy hàng hóa lên xe.
Đồ vật là của nhà nước, mạng là của mình, chỉ cần hàng hóa quá tải trọng thì hai người đều sẽ lái xe chậm lại đề phòng phanh không kịp.
Lần này đi Kiềm Tây vận may khá tốt, bọn họ chất được một xe tải vải vóc tơ lụa tốt, chuẩn bị vận chuyển về nhà máy Số Một Kiềm Tây. Mấy năm nay sản lượng bông ở Kiềm Tây vẫn luôn không cao. Mỗi khi đến mùa thu hoạch bông bội thu đều sẽ có trận mưa lớn, bông chưa được phơi nắng đều sẽ mốc meo.
Những năm gần đây, một số xưởng sản xuất vải ở phía tây Kiềm Châu, xưởng tơ lụa hoặc vải thành phẩm đều vận chuyển hàng từ các nhà máy khác sang. Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành cũng đã lái xe qua Kiềm Châu trước đây nên cũng khá quen thuộc với đường sá ở đây.
Theo thỏa thuận ban đầu, bảy giờ rưỡi sáng Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành phải lái xe từ đội vận chuyển đến nhà máy vải bông tơ lụa huyện Liên Dương chở hàng. Cho nên trước bảy giờ Cố Kiến Nghiệp nhất định phải chở mấy đứa con đến đội vận chuyển huyện.
Rạng sáng năm giờ, Cố An An còn đang say giấc nồng đã bị bà nội đánh thức. Cùng bị đánh thức còn có Hắc Nữu, trên người nó còn đang được đắp kín bằng chăn bông làm từ vải vụn Cố Nhã Cầm làm cho. Nó dùng hai móng vuốt chà xát lên mặt, nhanh chóng tỉnh táo.
Về phần Hắc Bàn, nó còn đang nằm chổng vó trên giường, miệng cười toe toét. Trên khóe miệng còn hiện lên ánh sáng óng ánh khá khả nghi, cái bụng mập nhấp nhô, có vẻ ngủ rất ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT