Cố An An soi gương thấy mình cũng rất đẹp. Thật ra cô hoàn toàn có thể tự chải tóc, nhưng người trong nhà không yên tâm. Họ luôn cảm thấy để cô tự chải đầu là một việc vô cùng nguy hiểm.
Cô thấy có chút may mắn vì vẫn nhớ được ký ức của kiếp trước chứ không phải chỉ là một cô bé năm tuổi bình thường. Qua nhiều năm như vậy nếu không bị chiều hư thì cũng bị nuôi thành một phế vật không thể làm được chuyện gì
Dù vậy nhưng cô vẫn cảm thấy mình đã bị chiều hư, ít nhất thì tính cách của cô hiện giờ càng ngày càng nhõng nhẽo.
Quà tặng đã được chuẩn bị xong từ lâu. Sau khi ăn sáng thì cũng vừa lúc Miêu Thiết Ngưu đánh xe lừa đến.
Hai anh em Cố Hướng Văn và Cố Hướng Vũ kích động. Dù sao thì hai anh em đã lớn như vậy nhưng cũng là lần đầu được đi xa như thế, hơn nữa còn được ngồi xe tải lớn do cha lái.
Nghe nói nhà của anh Diễn là ở quân đội. Ba bước một trạm, năm bước một đồn, khắp nơi đều là quân lính mang súng mặc quân trang màu xanh, ngầu biết bao nhiêu. Hai anh em, nhất là Cố Hướng Vũ đã muốn được xem từ lâu. Nếu có thể chạm vào một chút thì Cố Hướng Vũ đang ngủ cũng có thể cười tỉnh.
"Ông cậu —— "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT