Nói đến chuyện trở về thành phố, Tưởng Thanh Thanh cũng lười so đo với Triệu Tinh, trong lòng phiền muộn, nhìn rau dại bị băm nát trên thớt, nặng nề thở dài.
May mắn là đội trưởng của thôn này không phải bà lão Miêu kia, bằng không chỉ sợ thanh niên trí thức bọn họ sẽ không có cuộc sống an nhàn như bây giờ.
Tưởng Thanh Thanh không thấy, sau khi cô nói xong những lời này, đáy mắt Triệu Tinh lóe lên một tia sáng.
Một ngày tan học bình thường, nhưng dáng vẻ của mấy đứa nhỏ sau khi tan học lại không bình thường chút nào. Mặt đứa nào cũng có vết thương, nhất là mấy đứa con trai. Đi qua cánh đồng trong thôn, những người nông dân đang làm việc chăm chỉ đều nhìn thấy, nhưng chẳng mấy ai bận tâm.
Dù sao cũng chỉ là trẻ con cãi nhau xô xát bình thường mà thôi. Mấy đứa trẻ trong thôn có đứa nào chưa từng đánh nhau đâu. Những người trung niên nhìn trưởng thành và trầm ổn như vậy, không chừng khi còn bé lại là những đứa đánh hung dữ nhất.
Dù sao, đối với những đứa trẻ được nuôi thả rông, chỉ cần không bị đánh đập quá nặng hoặc được gia đình quá chiều chuộng thì về cơ bản chúng có đánh nhau, người lớn cũng sẽ không nói gì.
Chỉ có điều con trai đánh nhau là bình thường, đây đến cả con gái cũng đánh nhau, vậy thì có chút không đúng lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT