"Không mang thai!?"
Giọng Hoàng Tú Hoa có hơi lớn. Bà nhìn qua bên kia một chút, hình như mấy người đang làm việc dưới ruộng cũng không nghe thấy rõ. Bà nhanh chóng che miệng lại, nhỏ giọng thì thầm bên tai Miêu Thúy Hoa:
"Nó đã không mang thai thì em còn đuổi Kiến Đảng đi với nó làm gì. Rốt cuộc trong đầu em đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Nếu như trong bụng Điền Phương thật sự không có em bé, thì trực tiếp vạch trần chuyện này là được rồi. Cần gì phải huyên náo lớn như vậy, còn đuổi con trai đi để làm gì.
Hoàng Tú Hoa cho rằng hiện giờ Điền Phương còn có giá trị là nhờ cái bụng kia. Nếu thật sự không có gì, thì cô ta chẳng là gì cả. Làm sao có chuyện Cố Kiến Đảng vì nó mà trở mặt với người nhà đến mức này.
"Vì cái gì? Tất nhiên là để chữa bệnh ngu ngốc rồi."
Miêu Thúy Hoa lạnh lùng hừ một cái, nhấc cái giỏ rau cho heo ăn lên. Bà cũng không nói nhiều với chị dâu nữa mà tranh thủ thời gian đến chuồng gia súc. Chắc con dâu đã nấu thức ăn cho heo xong rồi, giờ bà mang rau qua rồi đi xem bảo bối ngoan của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT