Giống như trong ký ức của Cố Lệ khi cô vừa mới xuyên đến đây, trong lòng cô cũng không hề oán hận cha mẹ của mình, chỉ cảm thấy hết thảy đều là áp lực của hiện thực. Ai bảo tại nhà cô không có con trai chứ!
Sống trong bầu không khí như vậy, chỉ sợ qua vài năm nữa sẽ xuất hiện thêm ba Điền Phương nữa mà thôi.
"Chị, mau về thôi."
Cố Lệ vừa kéo vừa giục, mãi mới đẩy được hai chị gái như đóng đinh trên đùi đi vài bước. Mấy anh em Cố Hướng Văn cũng nhanh chóng muốn về nhà.
Hôm nay mình bị thương, em gái nhất định sẽ rất đau lòng, buổi tối còn có thể dỗ em gái bôi thuốc cho. Nghĩ vậy trong lòng bọn họ cực kỳ gấp gáp, hận không thể bay về nhà luôn bây giờ.
Họ cũng giúp đỡ Cố Lệ đẩy người đi. Cố Tú và Cố Xuân vốn không có chủ kiến, bị em trai em gái dỗ dành đẩy đi, liếc mắt nhìn qua Cố Kiến Đảng một cái, rồi đành cúi đầu nhanh chóng đi qua ruộng.
Không có kịch hay để xem, Vương Tam bèn nhổ nước miếng, cảm thấy vô vị, hắn không nói gì nữa mà tiếp tục làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT