Ông thật sự cảm thấy có một cô gái tốt như vậy ở lại trong thôn là một chuyện tốt. Nhưng đối với bản thân cô ấy lại là một sự thiệt thòi.
"Chú à, cháu cảm thấy ở nơi này rất tốt."
Từ Quyên cười cười, trong đáy mắt hiện lên sự do dự. Sao cô không muốn về cho được, nhưng mà...
Lúc trước khi Từ Quyên muốn đến nông thôn hỗ trợ kiến thiết, cả nhà đều phản đối vì trong nhà chỉ có cô và một người anh trai. Anh trai đi lính mấy năm mới về nhà được một lần. Bây giờ trong nhà chỉ còn mỗi mình cô nên được cha mẹ cưng chiều như bảo bối, vậy nên mới không đồng ý cho cô đến nông thôn.
Có lẽ là do tâm lý phản nghịch nhất thời, cũng như chính phủ tuyên truyền kế hoạch hỗ trợ nông thôn quá hoàn mỹ nên Từ Quyên vẫn dứt khoát báo danh. Ngày cô xuất phát, cha mẹ vẫn không hề vui vẻ. Lúc cô sắp lên xe họ đã khóc rất nhiều.
Lúc mới đến đây chưa lâu, Từ Quyên cũng không khác gì mấy thanh niên tri thức được phân đến thôn Tiểu Phong, cũng thấy hối hận, ăn không ngon, ở không yên. Đều cảm thấy khó mà quen được với cuộc sống ở đây.
Từ Quyên vẫn khá ổn, làm việc ở trạm y tế cũng mệt nhưng vẫn không cực khổ bằng ra đồng cuốc đất. Dù vậy cô vẫn cảm thấy nhớ nhà, nhớ cha mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play