Từ nhỏ đến lớn, Điền Phương chưa từng có khoảng thời gian nào vui vẻ. Từ trước tới giờ, trong nhà có đồ gì tốt thì chắc chắn thuộc về mấy người anh em trai. Bà ta và em gái lớn hơn một chút thì phải phụ giúp giặt giũ tất cả quần áo trong nhà, cũng như gánh nước, đốn củi, nấu cơm.
Điền Phương cảm thấy hẳn là do mẹ bà ta thường nói đàn ông chính là trụ cột trong nhà, sau này mấy chị em gả đi vẫn phải nhờ mấy người anh em ra mặt.
Bà ấy là minh chứng cho câu 'người đáng thương ắt có chỗ đáng giận'.
Từ nhỏ đã chịu nhiều cực khổ như vậy, nên giờ bà ta lặp lại tất cả những chuyện đó lên người con gái của mình. Không phải chưa từng có người nói với bà ta rằng mấy chuyện đó không tốt, nhưng Điền Phương không hề để trong lòng.
Bây giờ hoàn cảnh sống tốt hơn, đúng là con gái không được yêu thích bằng con trai. Nhưng đều là máu mủ, ai lại ngu ngốc đến mức lấy đồ ăn của con gái ruột đem đưa cho cháu trai bao giờ. Cách làm này của Điền Phương đúng là khiến người khác coi thường, mà bản thân bà ta lại không phát hiện ra.
Nếu như không phải lần này bà lão hung ác quyết tâm đuổi về nhà mẹ đẻ, thì chắc là trong lòng Điền Phương vẫn còn ngây ngốc xem nơi đó như chỗ dựa của mình. Bà ta tưởng rằng sau khi chịu uất ức thì mấy anh em trong nhà sẽ ra mặt vì mình.
Lần này trở về, Điền Phương thật sự chịu chiều phiền não.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT