Mặc dù nói, một hai ngày nay đã xám xịt nhìn không ra màu sắc vốn có, nhưng Cố An An vẫn cảm thấy nên thay quần áo cho Hắc Nữu để đảm bảo an toàn. Tốt nhất là nên dùng vải màu bình thường.
Cố An An thiếu chút nữa bị bác dâu hai đột nhiên xuất hiện dọa nhảy dựng lên, tay khẽ run, không cẩn thận làm kim đâm vào ngón tay. Cũng may đâm không sâu, cô lập tức ịn ngón tay khác vào để cầm máu.
Cô nhìn Điền Phương, bà ta đang đứng ở ngoài sân, mắt không ngừng liếc vào trong nhà. Cố An An bỏ bộ quần áo nhỏ trên tay xuống, đem kim cắm vào giỏ.
"Bà không có nhà ạ. Nếu bác muốn tìm bà nội, có thể đến chuồng gia súc xem thử ạ."
Cố An An cũng không biết bây giờ nên gọi người phụ nữ trước mắt này như thế nào, rối rắm một lúc lâu, vẫn là không gọi ra được hai tiếng bác dâu.
Nhìn dáng vẻ của Điền Phương, hiển nhiên là trong khoảng thời gian ở nhà mẹ đẻ này sống không được tốt lắm.
Trước đây khi còn ở thôn Tiểu Phong, tuy rằng cũng có rất nhiều việc phải làm, nhưng tốt xấu gì cũng không phải lo ăn lo uống. Miêu Thúy Hoa không trợ cấp cho con cả và con thứ, nhưng bà cũng chưa bao giờ yêu cầu họ phải hiếu kính với mình. Tiền quanh năm suốt tháng để dành được, đều thuộc quyền sở hữu của các họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT