Ngay lập tức Điền Phương bị dọa đến mức tay chân lạnh buốt. Bà ta biết cha mẹ ruột không hề muốn để mình ở nhà quá lâu, nhưng không ngờ họ lại vội vàng như thế. Ông già góa vợ kia lớn hơn bà ta gần hai mươi tuổi, nhưng họ vẫn vì số tiền kia mà hứa gả bà ta đi.
Điền Phương không hề muốn. Sau một đêm lăn qua lộn lại trên cái giường tạm làm bằng tấm ván gỗ, bà ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là đi cầu xin Cố An An, để cô thay bà ta đi năn nỉ bà lão Miêu. Điền Phương biết bà lão thương nhất chính là cô cháu gái này, gần như xin gì cũng được.
Bà tin rằng con bé chỉ là một đứa nhóc năm tuổi, chắc chắn rất dễ dàng bị thuyết phục. Đến lúc đó bà ta sẽ được trở về.
Trải qua chuyện này, Điền Phương đã hoàn toàn hết hi vọng với nhà mẹ đẻ. Chỉ cần mẹ chồng đồng ý cho bà ta trở về, thì sau này bà ta sẽ cắt đứt mọi liên lạc với nhà mẹ ruột, cũng sẽ không bao giờ tới lui nữa.
Điền Phương nhìn Cố An An một cách tha thiết, hai mắt đẫm lệ.
"Mấy người chị họ của cháu số khổ, không được phước lớn như cháu. Dù cháu không tội nghiệp người bác gái này, thì cũng nên thông cảm cho mấy chị của cháu. Mẹ ghẻ không ai hiền lành, nếu bác đi rồi, bác hai cháu tái giá lấy một cô vợ trẻ. Không biết mấy chị họ cháu sẽ phải chịu đựng những gì."
Điền Phương lấy tay áo lau nước mắt, thút tha thút thít. Bà ta biết cô cháu gái này khá thân thiết với mấy đứa con gái mình. Đã nhiều lần nhìn thấy cô lén nhét tí đồ ăn vặt cho Tú Ni Nhi. Chỉ cần đem tụi nó ra làm cái cớ, chắc chắn con nhóc này sẽ mềm lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT