Nhìn Lục Dữ khiêng lương thực về giúp Thịnh Ngọc Châu, đám thanh niên trong thôn đều cực kỳ tức giận.
Lục Dữ! Cái loại phần tử xấu kia, sao anh ta dám… Anh ta lấy tư cách gì…
Khi Lục Dữ vừa về tới sân phơi, đã có người chạy đến chất vấn: “Lục Dữ! Mày vừa làm gì thế? Nào đến lượt mày giúp đỡ?”
Sắc mặt Lục Dữ lạnh lùng pha chút tối tăm, một ánh mắt đảo qua, đều có thể khiến người ta sợ hãi.
Lúc này đột nhiên cậu nhóc kia mới nhớ tới truyền thuyết về Lục Dữ trong thôn, nghe nói không chỉ cắn đứt lỗ tai người khác, còn đánh gãy chân…
Cậu ta trầm mặc vài giây, nhưng vì phía sau còn không ít đồng bọn đang nhìn, sao cậu ta có thể tỏ ra sợ hãi khi đối mặt với Lục Dữ?
“Tao… Tao cảnh cáo mày, thanh… Thanh niên trí thức Thịnh không phải loại người như mày có thể… Có thể vọng tưởng. Mày… Mày cách xã cô ấy chút!” Cậu nhóc kia tức giận chỉ vào Lục Dữ, mắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play