“Ngọc Châu, cô bình tĩnh như vậy, vì cô biết, lãnh đạo sẽ cho cô chỉ tiêu về thành phố sao?” Nhớ tới gia thế của Thịnh Ngọc Châu, Giang Quả Nhi mở miệng: “Có phải người nhà cô giúp cô bắt được chỉ tiêu hay không?”
“Chậc, tôi không nghe thấy chuyện này, có điều trưởng thôn nói, hy vọng mọi người cố gắng làm việc, có phải ý là, chỉ tiều dành cho người chăm chỉ nhất hay không?” Thịnh Ngọc Châu nhìn qua bọn họ, đưa ra một cách nói khác.
Đừng ghen tị với tôi, tôi không xứng, cảm ơn!
Chỉ là, vì chuyện này, trong lòng mỗi người đều ôm ý nghĩ riêng, đặc biệt là khi trưởng thôn còn chưa nói rõ chỉ tiêu thuộc về ai, mỗi người đều cho rằng mình có khả năng, đều cảm thấy người bên cạnh là uy hiếp.
Đặc biệt là con nhà giàu Thịnh Ngọc Châu, mọi người đều cho rằng cô sẽ đi hối lộ trưởng thôn, dù sao cũng do trưởng thôn quyết định, biết đâu ông ấy sẽ đem chỉ tiêu của người khác cho cô.
Vì thế, sáng sớm ngày hôm sau, có người lén lút mang đồ tới nhà trưởng thôn.
Trưởng thôn không có nhà, vợ ông ấy chiêu đãi đối phương. Cũng không biết vợ trưởng thôn nói gì mà khi ra về, mặt mày anh ta hớn hở, cười vô cùng vui vẻ, bước chân cũng mạnh mẽ oai phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT